Đúng lúc Tiêu Tiểu Hối định chạy ra ngoài thì đụng phải một người. Nó ngã ngồi xuống đất, m.ô.n.g chạm cái bịch.
“Linh Vũ!” Thấy người vừa va vào, Tiểu Hối cùng mọi người mừng rỡ gọi lớn.
“Chị!” Tiêu Linh Dạ thấy chị gái, vô cùng vui mừng: “Sao chị không báo trước để bọn em ra đón?” Anh chàng nhanh nhẹn giành lấy hành lý trong tay Tiêu Linh Vũ mang vào nhà. Vừa đi vừa quay lại nhìn sau lưng chị, ngạc nhiên hỏi: “Chị, còn anh Nhiên đâu? Không về cùng chị sao?”
Cả thôn Đào Nguyên đều biết Trần Nhiên và Tiêu Linh Vũ là một đôi. Vì chưa chính thức đính hôn nên Tiêu Linh Dạ chưa gọi hắn là anh rể.
Trần Thu Oanh cũng nhìn quanh, nghi hoặc hỏi:
“Đúng rồi, Linh Vũ, Trần Nhiên không về cùng con sao?”
Sắc mặt Tiêu Linh Vũ khẽ thay đổi khi nghe đến tên Trần Nhiên. Cô bình tĩnh nói:
“Mẹ, con và Trần Nhiên chia tay rồi, mẹ đừng nhắc tới anh ta trước mặt con nữa!”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, ngầm hiểu việc Linh Vũ về nhà bất ngờ chắc chắn có liên quan đến Trần Nhiên.
Lưu Xuân Hoa tinh ý, liền kéo Tiểu Hối ra ngoài. Trước khi đi, bà cười nói:
“Chị hai, em nghĩ chị với Tiểu Dạ còn nhiều chuyện cần nói riêng với Linh Vũ. Em không quấy rầy nữa.”
“Ừ, Xuân Hoa, lát gặp lại.” Trần Thu Oanh gật đầu. Đây là chuyện gia đình, Xuân Hoa khéo léo rút lui.
Đợi Xuân Hoa và Tiểu Hối đi khỏi, sắc mặt Thu Oanh liền trở nên nghiêm nghị. Bà nói thẳng:
“Vào nhà đi, chúng ta nói chuyện!” Rồi quay sang bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878282/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.