“Thiếu gia, đây là địa chỉ nơi Tiêu tiểu thư đang ở.” Thư ký Vương cung kính đưa tờ giấy cho Nhan Tư Minh. Giọng nói của anh ta tuy nhỏ nhẹ, nhưng trong ánh mắt lại ẩn chứa sự kính sợ. Tìm tung tích của một người phụ nữ, đối với thế lực của Nhan thiếu gia, vốn chỉ là chuyện nhỏ nhặt, dễ dàng như trở bàn tay.
Nhan Tư Minh nhận lấy mảnh giấy, ánh mắt thoáng qua một tia lạnh lùng. Khóe môi anh nhếch lên thành nụ cười tà mị, vừa như thách thức, vừa như nắm chắc phần thắng trong tay. Anh khẽ ra lệnh, giọng điệu ung dung mà đầy áp chế:
“Đi đặt chín mươi chín đóa hồng. Gửi đến cho cô ấy vào ngày mai.”
Tửu Lâu Của Dạ
“Vâng, thiếu gia!” Thư ký Vương cúi đầu đáp, trong giọng nói mang theo sự cung kính tuyệt đối.
Khi bóng dáng của thư ký đã rời đi, căn phòng chỉ còn lại sự tĩnh lặng. Nhan Tư Minh đưa tờ giấy lên, ngón tay thon dài mân mê từng góc cạnh. Nụ cười trên môi anh dần trở nên giễu cợt, ánh mắt phủ một tầng nguy hiểm:
“Tiêu Linh Vũ, để xem em còn có thể kiên trì được bao lâu.”
Anh tự tin vào chính mình. Bỏ qua gia thế hiển hách và quyền lực khổng lồ đang nắm giữ, chỉ riêng dung mạo và vóc dáng của anh đã đủ để khiến bất kỳ người phụ nữ nào phải xiêu lòng. Với gương mặt khắc họa như tượng điêu khắc, cùng thân hình cường tráng, Nhan Tư Minh chẳng khác nào một vị thần Hy Lạp thực sự bước ra từ huyền thoại.
Trong khi đó, Tiêu Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878277/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.