Mark nhìn cô trợ lý phía bên kia ghế. Mái tóc cô rối tung và đôi môi hơi sưng lên. Những ngón tay anh bấu chặt vào tay cầm của cây batoong để ngăn mình khỏi việc lao đến và ôm chầm lấy cô lần nữa. Để ngăn anh khỏi việc đẩy cô xuống và lướt lên xuống đôi chân mịn màng và cặp mông nho nhỏ săn chắc ấy.
“Ừm, đầu tiên tôi cảm thấy thật kinh ngạc. Sau đó tôi đợi anh buông lỏng tôi ra để tôi có thể bỏ chạy.” Cô nhún vai như một vai diễn nhỏ mà cô đã đóng. “Tôi đang tính đá cho anh một phát vào “khu vực trung tâm” của anh và bỏ chạy.”
Anh cười lớn. Chả trách cô bị mất việc. Cô không làm cho người ta bị thuyết phục. Không phải khi anh có thể vẫn nghe được tiếng rên rỉ dài và khao khát trong đầu anh.
Tiếng chuông cửa vang lên một lần nữa. “Tôi đâu có hẹn ai đâu nhỉ,” anh nói. “Cô có hẹn ai mà không báo cho tôi biết không?”
“Dĩ nhiên là không. Có thể là người môi giới. Cô ấy thực sự thích thú về một ngôi nhà ở Bellevue.”
Anh vung tay mình rộng ra và không cần phải nhìn xuống cũng biết được là phía trước quần jean của anh phình lên thật rõ ràng. “Cô sẽ ra mở cửa chứ?”
Ánh mắt cô lướt dần từ ngực đến phần khóa kéo đang đóng của chiếc quần jeans hiệu Lucky của anh. Cô nhìn chằm chằm vào phần đang cương cứng hiện rõ đó trong một vài giây và hai gò má cô đỏ ứng lên. “Ôi.” Cô xoay người lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gi-ngoai-rac-roi/2311683/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.