Tiêu Tiêu kêu mộtnhân viên phục vụ khác qua phòng Đại Đường, qua hơn nửa tiếng đồng hồ,Tiểu Viên tạm dừng vì đau bao tử đã về nhận việc, cô nhân viên phục vụkia trở về, trước tiên chính là chia sẻ câu chuyện tám nhảm mới nhất,“Lạc Hạo và Lục Tiêm đều ở trong phòng bao đó, Lạc Hạo thiệt là đẹp trai quá chừng luôn!”
“A—— Ghét thật! Anh ấy với Lục Tiêm thật sự là một đôi hả?” Nhân viên thu ngân hét chói tai.
“Không biết nữa, nhưng cũng coi là vậy đi, mà đoán chừng cũng sắp chia tayrồi.” Nhân viên phục vụ kia hả hê, “Tôi thấy Lục Tiêm đang khóc khôngngừng ấy.”
Đang khóc? Tiêu Tiêu lấy làm lạ, rõ ràng vừa rồi còn vui vẻ đến thế cơ mà?
“Xuỵt! Xuỵt!”
Tiếng báo hiệu này xưa nay đều là để cảnh cáo lãnh đạo đến kiểm tra công việc của bọn họ, Tiêu Tiêu vừa ngẩng đầu, lại thấy hai người Đoạn Mặc Ngônvà Lạc Hạo đang đi qua đây. Đoạn nhạc đệm ban nãy đã bị cô vứt ra sauđầu rồi, cô nở nụ cười lịch sự chào hỏi: “Đoạn tiên sinh, Lạc tiênsinh.”
Đoạn Mặc Ngôn tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì, đi đếntrước quầy tiếp tân, nhíu mày chỉ cậu em họ bên cạnh, “Em thật sự biếttên này hả?”
Lạc Hạo vẻ mặt hơi mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng.
“Tất nhiên rồi, ngài Lạc Hạo đây là ngôi sao lớn nhà nhà đều biết mà, sao có thể không biết được chứ?” Tiêu Tiêu vẫn giữ nụ cười không đổi. Đồngthời trong lòng cũng có chút rục rịch, nếu như có thể xin được chữ kí,thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gap-khong-nen-duyen/2429121/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.