*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Agehakun
Chỉnh sửa: Andrea
Thẩm Văn Hiên tự cho rằng, cậu và Hàn Dữ Tiếu lại có thể trở thành anh em tốt nhất trong đời một lần nữa.
Bởi vì nhiều ngày gần đây Hàn Dữ Tiếu không hề để lộ ra bất kỳ điểm mập mờ nào đối với cậu.
Hai ngày đầu Thẩm Văn Hiên còn phải cụp đuôi làm người, nơm nớp lo sợ. Nhưng chưa hết hai ngày, thấy Hàn Dữ Tiếu vẻ mặt như thường, cậu lại bắt đầu giống như con ếch xanh đã quen ngâm trong nước ấm, phối hợp nổi lên mặt nước để tắm, cũng theo đó mà thả lỏng.
Cậu vừa ngâm mình ở trong nước nóng, còn vừa nghĩ thầm, một học bá như Hàn Dữ Tiếu, quả nhiên nói bỏ là bỏ, chung quy lại chỉ là một hồi pháo xịt.
Mắt cậu dính chặt vào lưng của Hàn Dữ Tiếu, gặm xâu thịt nướng mà Hàn Dữ Tiếu mãi mới chịu cho cậu ăn, miếng thịt và bánh tổ xâu vào nhau, nướng mềm mềm giòn giòn, còn quật thêm gia vị nước sốt đặc biệt, Thẩm Văn Hiên vui vẻ như muốn bay lên.
Mà Hàn Dữ Tiếu thì đang cẩn thận kiểm tra bài thi lần này của cậu.
Nhưng mà cậu không sợ hãi, lần kiểm tra này cậu tăng lên năm bậc trong lớp, cả khối thì sắp được vào top một trăm rồi, ngay cả ba mẹ cậu cũng đặc biệt gọi điện thoại khen gần đây Hiên Hiên thật biết cố gắng, hỏi có mệt hay không, đi chơi thêm một lát đi đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duong-thoi-lui-hoa-ngo-nha/168287/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.