Chuyển ngữ: Agehakun
Chỉnh sửa: Andrea
“Gì mà bán hàng đa cấp chứ.” Bartender đập hắn, “Tuổi còn nhỏ phải suy nghĩ tươi sáng lên có biết không?”
“Là một tiệm cà phê đang tuyển người, không có yêu cầu gì chỉ cần đủ đẹp trai, cho nên tiền lương cũng cao.” Bartender lấy gương soi mặt mình, có chút đáng tiếc, “Thật ra anh mày cũng rất muốn tự đề cử mình, nhưng người ta không biết thưởng thức sắc đẹp của anh mày.”
Hàn Dữ Tiếu cũng không vội rời đi, ngồi xuống ghế chân cao, “Tiệm cà phê đó tên là gì? Sao anh biết bọn họ đang tuyển nhân viên phục vụ?”
“Ngay ở trên đường Thâm Vân, cách chúng ta không xa, tên của tiệm cà phê có chút kỳ quặc, tên là tiệm cà phê Ngôn gia.” Bartender sờ cằm nhớ lại, “Còn không phải là do cậu em lớn lên quá đẹp sao, hình như là chủ quán của tiệm cà phê đến quán chúng ta xong coi trọng cậu, sau đó quản lý tiệm của bọn họ tìm đến anh mày.”
“Nghe nói cậu còn đang đi học, cho nên không yêu cầu cậu phải làm full-time.” Bartender vỗ vỗ Hàn Dữ Tiếu, “Anh điều tra cho cậu rồi, tiệm cà phê ở đối diện đồn cảnh sát, không thể làm giao dịch phi pháp gì gì đó đâu. Cậu thấy quán chúng ta có dám mở ở đối diện cảnh cục không?”
Tiệm cà phê Ngôn gia, đường Thâm Vân.
Hàn Dữ Tiếu không nói gì, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.
“Anh không cảm thấy công việc này có hơi tốt quá sao? Không chỉ có tiền lương cao, thời gian làm việc tối thiểu cũng chỉ cần tám tiếng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duong-thoi-lui-hoa-ngo-nha/168279/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.