Chuyển ngữ: Agehakun
Chỉnh sửa: Andrea
“Hàn Dữ Tiếu, tôi cảm thấy, hay là chúng ta thương lượng lại đi?”
Thẩm Văn Hiên mặt tội nghiệp, lấy lòng nhìn Hàn Dữ Tiếu.
“Hử? Thương lượng cái gì?” Hàn Dữ Tiếu cúi đầu nhìn cậu, vẻ mặt có thể nói là cực kỳ dịu dàng…
“Đương nhiên là thương lượng cậu đổi ngày X tôi!” Thẩm Văn Hiên vì cúc hoa của mình mà mặt mũi cũng không cần.
Hiện tại hai người bọn họ đang nằm trong phòng ngủ của Hàn Dữ Tiếu, cậu trần chuồng như nhộng, nằm thẳng ngay đơ như con cá mắc cạn.
Mà Hàn Dữ Tiếu thì tách chân ra quỳ gối trên giường, thân trên cũng bóng loáng, lộ ra dáng người tuyệt đẹp và cơ bụng rắn chắc.
Lúc mới bắt đầu Thẩm Văn Hiên còn chưa ý thức được nguy hiểm, còn thèm thuồng sờ soạng hai phát, vừa sờ vừa đùa giỡn Hàn Dữ Tiếu, “Tiểu nương tử, năm nay bao nhiêu tuổi thế? Đã cưới gả gì chưa, chi bằng đi theo đại gia ta đi.”
Cậu vừa phát ra tiếng cười hèn mọn bỉ ổi, vừa sờ loạn toàn thân Hàn Dữ Tiếu.
Cặp mắt xinh đẹp quyến rũ kia của Hàn Dữ Tiếu nhẹ nhàng liếc cậu, khiến cậu giống như bị điện giật vậy, càng hăng hái hơn.
“Sờ nữa là sẽ xảy ra chuyện đấy.” Hàn Dữ Tiếu nhắc nhở cậu.
Thẩm Văn Hiên sợ mới là lạ, hai ngày trước Hàn Dữ Tiếu mới phổ cập tri thức an toàn về chuyện nam nam cho cậu, mắt thấy trong nhà cái gì cũng không có, cậu mới không tin Hàn Dữ Tiếu có thể làm gì cậu.
Cho nên lúc Hàn Dữ Tiếu ấn cậu xuống giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duong-thoi-lui-hoa-ngo-nha/1678647/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.