Chuyển ngữ: Agehakun
Chỉnh sửa: Andrea
Thẩm Văn Hiên ăn sạch bữa tối mà Hàn Dữ Tiếu mang tới, bụng nhỏ căng tròn, ngồi phịch trên ghế rầm rầm rì rì. Hàn Dữ Tiếu gọi cậu dậy uống thuốc, cậu liền tự động há miệng, chờ Hàn Dữ Tiếu đưa thuốc và nước ấm đến bên miệng cậu.
Kết quả chờ hai giây, thuốc không tới, cậu mới thấy Hàn Dữ Tiếu đang lộ vẻ mặt cổ quái quan sát mình.
Cậu lúng ta lúng túng ngậm miệng, tự đón lấy thuốc trong tay Hàn Dữ Tiếu, kết quả không có cầm chắc, rơi mất một viên.
Hàn Dữ Tiếu thở dài, lại lột một viên từ vỉ thuốc ra, lần này hắn trực tiếp đút vào trong miệng Thẩm Văn Hiên.
Thẩm Văn Hiên duỗi đầu lưỡi hồng nhạt đón lấy, viên thuốc trôi tuột vào yết hầu, theo nước ấm đi xuống bụng.
“Bây giờ dạ dày cậu còn đau nữa không?” Hàn Dữ Tiếu hỏi cậu.
Thẩm Văn Hiên không nói lời nào, hiếm khi cậu lại khôn khéo tính toán, nghĩ thầm cậu mà nói không đau nữa Hàn Dữ Tiếu nhất định sẽ đi.
“Còn đau.” Thẩm Văn Hiên ngập ngừng nói, hai mắt ướt át như cún con, nhìn kỹ Hàn Dữ Tiếu, “Đều tại món sườn giữa trưa của cậu, lúc ăn xong tôi đã thấy không quá thoải mái rồi.”
Cái cớ này của cậu là đánh bậy đánh bạ, không hề đề cập đến việc giữa trưa mình đã uống một chai coca cola lạnh, đến chiều lại ăn kem.
“Cậu hại tôi đau dạ dày đó.” Thẩm Văn Hiên nhìn Hàn Dữ Tiếu không nói lời nào, tiếp tục vu oan cho hắn, sau đó chần chờ vài giây, nhỏ giọng nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duong-thoi-lui-hoa-ngo-nha/1678639/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.