Chuyển ngữ: Agehakun
Chỉnh sửa: Andrea
Cuối tháng, Thẩm Văn Hiên nhận được cuộc gọi từ chị cậu – Thẩm Ngôn Ngôn.
Thẩm Ngôn Ngôn nói cho cậu biết, Hàn Dữ Tiếu xin nghỉ làm.
“Tuy rằng cậu ta nói bởi vì sắp phải chạy nước rút, dự định tập trung học tập, không thể làm việc. Nhưng cũng sắp nghỉ hè tới nơi rồi, chị không tin lý do đó.” Giọng nói của Thẩm Ngôn Ngôn mơ mơ hồ hồ vang lên trong điện thoại, cũng có chút bát quái, “Chị thấy gần đây cậu ta đến làm thêm mà em lại không tới, sao, cãi nhau à?”
“Không, em chỉ là gần đây, không rảnh.” Thẩm Văn Hiên cũng không biết vì sao mình phải nói dối. Cậu không hy vọng bất kỳ ai nói cậu và Hàn Dữ Tiếu cãi nhau, tuy rằng đây là sự thật mà chỉ cần có mắt là có thể thấy rõ.
Thẩm Ngôn Ngôn hoàn toàn không tin cậu, một thằng oắt con vắt mũi chưa sạch như Thẩm Văn Hiên thì có thể bận làm gì được chứ. Nhưng cô cũng không vạch trần cậu, chỉ tiếp tục lải nhải, “Tùy hai đứa. Dù sao chị chỉ gọi báo cho chú mày một tiếng. Nhưng mà cậu ta rất được việc, khách hàng đến vì cậu ta cũng không ít, lúc rời đi chị còn không nỡ.”
Thẩm Văn Hiên liếc mắt, “Cậu ta chính là một con hồ ly lòe loẹt.”
“Em nói gì?” Thẩm Ngôn Ngôn không nghe rõ.
“Không có gì.” Thẩm Văn Hiên cúp điện thoại.
Thẩm Ngôn Ngôn nhìn cuộc gọi đã bị cắt đứt, chậc chậc hai tiếng, chậm rì rì nhấp một ngụm cà phê. Lúc trước cô phí hết tâm tư muốn Thẩm Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duong-thoi-lui-hoa-ngo-nha/1678636/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.