Tưởng Tinh: “Nếu cậu thừa số tiền này thì cứ chuyển khoản thẳng cho tớ, tại sao lại phải tặng quà qua nền tảng kia hả?”
Trương Tuyết Tề: “Tại sao tớ lại phải chuyển khoản cho cậu?”
Tưởng Tinh: “Vậy cậu vào phòng phát sóng trực tiếp của tớ làm gì?”
Một tiếng ho trong góc phòng truyền đến: “Để báo cáo.”
Tưởng Tinh bất đắc dĩ ngã vật ra ghế sofa nhà Trương Tuyết Tề, cô ôm cổ Doug, buồn bực, nói: “Doug, nếu ba em mà phá sản thì em đến nhà chị nhé, chị sẽ dựa vào việc phát sóng trực tiếp để nuôi em.”
Trương Tuyết Tề không thèm nhìn cô: “Tớ là ba nó, cậu là chị nó vậy cậu phải gọi tớ bằng gì?”
Hai chiếc bát một hồng một đỏ đựng đầy đồ ăn mà anh chuẩn bị cho những đứa con lông lá của mình. Trương Tuyết Tề cầm chiếc bát nhỏ màu đỏ của con mèo dụ nó từ trong phòng ra ngoài. Ánh mắt Doug vô cùng thèm thuồng, miệng chảy đầy nước miếng, Tưởng Tinh thả tay ra để nó vẫy đuôi lao đi. Hai bé con lông lá một to một nhỏ, ăn uống rất thích thú.
“Tớ cũng hơi đói rồi.” Tưởng Tinh nằm nghiêng trên ghế sofa, thở dài: “Nhà cậu có gì ăn không?”
Anh quay đầu, ánh mắt liếc qua bát đồ ăn chó mèo, rồi lại nhìn cô, ám chỉ: “Kia kìa.”
“Ý tớ là đồ cho người ăn.”
Trương Tuyết Tề trầm ngâm gật đầu: “Vậy cậu phải gọi tớ là gì?”
“Trương Tuyết Tề? Oppa? O ni chan?”
Trương chó, cẩu tặc.
“Cậu tự xưng chị với Doug, vậy cậu nói xem nên gọi tớ là gì?” Anh dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-yeu-ban-than/270910/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.