Giúp Vu Sanh lắp Lego cả buổi tối, Cận Lâm Côn cuối cùng cũng hiểu được cảm giác của Vu Sanh khi nghe hắn giảng bài vật lý.
Bố Cận không rành về Lego lắm, ông chọn mua một bộ Death Star của Star Wars theo giá, độ khó khi lắp ráp cao hơn hẳn so với xe lửa.
Cận Lâm Côn cầm bản vẽ, ngồi xổm bên cạnh Vu Sanh, cảm thấy chỉ lắp ráp một quả cầu thôi thì quá tầm thường: "Bạn ơi, anh thấy thực ra có thể sáng tạo nghệ thuật thêm một chút..."
Vu Sanh đang tìm chỗ lắp một mảnh màu xám, ngẩng đầu nhìn hắn: "Ví dụ như lắp thành tòa nhà chọc trời?"
Cận Lâm Côn: "..."
Bố hắn không chỉ cho kẹo, xoa đầu bạn nhỏ.
Mà còn kể chuyện cho em ấy nghe nữa.
Thật là...
Cận Lâm Côn ngồi xổm bên cạnh bộ Lego, nghiêm túc suy nghĩ một lúc xem mình nên ghen với ai.
Không nghe thấy hắn nói tiếp, Vu Sanh ngồi một lúc, nghiêng đầu nhìn hắn: "Anh?"
"Không sao.”
Đoán được Vu Sanh muốn nói gì, Cận Lâm Côn bật cười, xoa đầu cậu: "Bố mẹ anh luôn như vậy, rất bình thường, anh không để ý đâu."
Vừa nói, hắn vừa tranh thủ lấy từ trong túi ra một viên kẹo, bóc vỏ kẹo, đưa đến bên môi bạn trai.
Vu Sanh cúi đầu, nhìn viên kẹo giống hệt viên kẹo trong tay bố Cận: "..."
Cận Lâm Côn đưa kẹo một lúc, tự nhiên cảm thấy hành động này có phần trẻ con quá, hắn vùi mặt vào cổ Vu Sanh, không nhịn được cười: "Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-noi-chuyen-voi-toi/3564425/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.