🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhà Vu Sanh ở tầng mười hai.



Tầng cao nhất, hạn chế tối đa khả năng bị tiếng khoan điện của các công trình xây dựng dai dẳng bao vây.



Cận Lâm Côn khi bước vào cửa vẫn còn hơi do dự, bị Vu Sanh thuận tay kéo một cái: "Đứng chặn cửa làm gì, trừ tà à?"



"Hơi căng thẳng..."



Cửa sau lưng đóng sầm lại, Cận Lâm Côn hắng họng, vô thức chỉnh lại quần áo: "Nhà cậu không có ai à?"



Vu Sanh lắc đầu, lấy đôi dép lê cho hắn "Không có ai, lần trước dì về nhà rồi không quay lại nữa, ổ cắm ở dưới bàn trà, cậu cứ ra phòng khách ngồi trước đi.'”



Toàn bộ câu nói đều có tính nhảy cóc, Cận Lâm Côn mất một lúc mới hiểu rõ, thì đã bị Vu Sanh tiện tay ném lên ghế sofa trong phòng khách.



Hắn tìm thấy ổ cắm dưới bàn trà, cắm sạc cho điện thoại.



Căn hộ ba phòng ngủ, một phòng khách, phòng khách hơi trống trải, được trang trí rất tiêu chuẩn, nhìn gần như giống hệt với nhà mẫu.



Ghế sofa dài bất thường, ít nhất chiếm một phần ba diện tích phòng khách, tay cầm bằng gỗ màu xám nhạt, trên đó lộn xộn vứt ít nhất mười cái gối tựa đủ kiểu dáng.



Cận Lâm Côn thuận tay cầm lấy một cái, ấn hai lần.



Khá mềm, cảm giác rất tốt, kết hợp với tấm chăn điều hòa cùng phong cách bên cạnh, nhìn thôi đã thấy rất thích hợp để nằm trên ghế sofa ngủ.



Hắn ôm cái gối tựa, không biết tại sao, lại nhớ đến bảng thu thập thông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-noi-chuyen-voi-toi/3553646/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.