🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Lune



Lâm Thanh Yến là một đứa trẻ rất đặc biệt.



Ngay từ khi cậu chỉ mới một hai tuổi, bố mẹ cậu đã nhận ra điều này rồi.



Đại đa số trẻ con đều đáng yêu, có hai má bầu bĩnh với tay chân mũm mĩm, sẽ nũng nịu gọi bố gọi mẹ, lúc nằm ngoan trên giường thì giống hệt miếng bánh ngọt nho nhỏ, khi thì khóc ầm ĩ, khi thì cười ngây ngô.



Lâm Thanh Yến cũng vậy, nhưng đa phần thời gian cậu hay lặng lẽ quan sát mọi thứ xung quanh hơn, trong đôi mắt trong veo kia luôn lấp lánh ánh sáng.



"Hình như con nó đang nghiên cứu thế giới này."



Bố Lâm tháo kính, khom người ngồi xuống bên cạnh nôi của con trai mình, hai bố con nhìn nhau một lúc lâu, mãi đến khi Lâm Thanh Yến đột nhiên trở mình, quay lưng lại với ông thì ông mới ngạc nhiên thốt lên như vậy.



"Có phải anh làm phiền con suy nghĩ rồi không nhỉ?"



Mẹ Lâm dở khóc dở cười, kéo chồng ra sau: "Nó mới nhỏ xíu như thế thì nghĩ gì chứ? Do anh đứng gần con quá, mặt với đầu to đùng thế kia nên làm con sợ thôi."



"Nếu sợ thì nó đã khóc rồi." Làm công việc nghiên cứu khoa học nên bố Lâm nói rất nghiêm túc: "Vừa nãy anh với con có giao tiếp bằng mắt, nó nhìn mặt anh kỹ lắm, chắc là nhìn chán rồi nên mới hết hứng xoay người đi."



Đối với suy đoán kỳ quặc của chồng, mẹ Lâm chỉ biết cười bất đắc dĩ: "Ừ ừ ừ."



Kết quả là khi mẹ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-ngap-nghe-he-thong-xinh-dep/3508133/chuong-135.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.