Edit: Lune
Bên ngoài cửa sổ, hoàng hôn lơ lửng hóa thành những ánh sao lấp lánh trên bầu trời đêm.
Trong căn phòng với ánh đèn mờ ảo, chú mèo lông trắng muốt lặng lẽ bước vào, cẩn thận dụi vào chân chủ nhân số 2.
Chủ nhân số 2 đang ôm một cuốn sách có cái bìa đẹp ơi là đẹp, khóc nức nở, nước mắt rơi xuống bộ lông mềm mại của Hoa Hoa làm nó cứng đờ.
Nước mắt là một cảm giác ấm áp và ẩm ướt.
"Gâu gâu." Đừng khóc.
Hoa Hoa phá lệ sủa xong, lại quay sang ủi chủ nhân số 1 đang cầm khăn tay, hình trái tim trên mông nó thấp thoáng dưới ánh đèn.
"Meo meo meo meo." Không được bắt nạt người khác.
Ở đây chỉ có hai con người, người sai chắc chắn là chủ nhân số 1.
Ngay sau đó, Hoa Hoa trông thấy chủ nhân số 2 đang khóc thì bật cười, trong mắt chủ nhân số 1 cũng ánh lên ý cười theo.
"Hoa Hoa vừa sủa."
Giọng nghẹn ngào hơi run rẩy mang theo chút vui vẻ, tựa như những sợi lông vũ lướt nhẹ qua trái tim.
Bùi Thanh Nguyên đứng dậy, lần này động tác hắn bế Hoa Hoa nhẹ nhàng hơn nhiều.
Sau đó đặt con mèo biết an ủi người khác này xuống ghế sô pha trong phòng khách.
"Tao sẽ không bắt nạt em ấy."
Hắn xoa đầu Hoa Hoa, quay người về phòng.
Con mèo đờ đẫn co thành quả bóng trên ghế sô pha, tự hỏi sao chủ nhân số 1 hôm nay dịu dàng quá vậy.
Chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-ngap-nghe-he-thong-xinh-dep/3362295/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.