Hôm sau, Bùi Thanh Nguyên đến trường từ rất sớm để tránh La Chí Xương.
Đến giờ ra chơi, vài bạn luôn thích thú về những điều mới lạ thỉnh thoảng lại chạy đến nói chuyện với đồng hồ của hắn, sau đó tất cả mọi người đều biết giọng nam máy móc này tên là Bé đẹp.
"Bé đẹp, chào buổi sáng!"
"Con người, chào buổi sáng."
"Mình ăn bánh quẩy với sữa đậu nành, cậu ăn gì thế?"
Bé đẹp rất hài hước: "Tôi ăn học sinh cấp 3 ăn bánh quẩy với sữa đậu nành."
"Tui nữa tui nữa, tui ăn bánh bao!"
"Ấy." Giọng máy móc của Bé đẹp tạm dừng: "Mỗi sáng tôi chỉ ăn một học sinh cấp 3 là no rồi, không thể chè chén quá độ."
"Ha ha ha ha Bé đẹp nói chuyện hài hước thật đấy!"
"Cậu mau tránh ra, đến lượt mình rồi!"
Bùi Thanh Nguyên vẫn bình tĩnh đọc sách trong sự ồn ào xung quanh, giống như quản lý trong sở thú đã quen với sóng to gió lớn bên ngoài, chỉ cần đảm bảo AI Bé đẹp không dời khỏi tầm mắt là được.
Trường số Hai cấm học sinh mang điện thoại song việc kiểm soát cũng không chặt chẽ lắm, không cấm các sản phẩm điện tử khác, chỉ là không được mang vào phòng thi mà thôi.
Bùi Thanh Nguyên học rất giỏi lại luôn chừng mực, hắn không dùng đồng hồ trong giờ học nên các thầy cô giáo cũng sẽ không bắt bẻ hắn.
Buổi tiệc trà của Bé đẹp ầm ĩ mãi đến khi cô giáo chủ nhiệm Châu Phương xuất hiện ngoài cửa lớp. Cô nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-ngap-nghe-he-thong-xinh-dep/2505523/chuong-32.html