Suốt bữa ăn, Tư Diệp ăn rất nhiệt tình, bởi vì tối nay cô phải làm những chuyện rất lớn lao!Nhìn cô hung hăng cắn nghiến thức ăn xả giận, Dương Tử chống cằm, môi nhếch lên suy nghĩ đến buổi tối sẽ trêu chọc cô như thể nào.
Tư Diệp rùng mình một cái, ngẩng đầu thấy người đối diện đang nhìn mình còn dùng ánh mắt khó tả đó, trong lòng hận không thể giàu hơn hắn, đạp lên đầu hắn ngẩng đầu cười!
Dương Tử nhướn mày, như hiểu được suy nghĩ của cô mà nói.
- Cả đời này cô cũng không giàu hơn tôi đâu. Đừng mơ tưởng.
- Xì. Rồi ngày nào đó sẽ có người giàu hơn anh lấy tôi.
Cô cúi đầu lầm bầm rồi tiếp tục ăn. Nhưng cô đâu biết, hắn đã nghe được. Dương Tử đen mặt nghĩ thầm trong lòng. "Ai dám giàu hơn tôi, tôi sẽ giết hắn, để rồi xem ai dám lấy em."
Sau khi ăn xong, Tư Diệp được quản gia đưa về nhà còn hắn về lại công ty giải quyết công việc. Trước khi đi hắn còn không quên thì thầm vào tai cô một câu.
- Tối nay nhớ đợi tôi.
Không biết vì tức hay vì ngượng mà mặt cô đã đỏ như quả cà chua, trên đầu còn bốc thêm khói. Dương Tử nói xong, bí ẩn cười một cái rồi leo lên xe phóng đi mất.
Về đến Dương gia, cô ngồi trên giường suy nghĩ tìm cách để có thể tránh mặt hắn. Suy nghĩ đến đau cả đầu cuối cùng vẫn là khoá cửa nhốt hắn bên ngoài!
Đến tối cô tắm rửa xong xuôi định khoá cửa leo lên giường ngủ thì Trần Phi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-dung-vao-bao-boi-cua-tong-tai/163024/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.