Sáng hôm sau Tư Diệp bị đánh thức bởi chuông cửa, là người dọn dẹp do Dương Tử gọi đến. Nhìn một đoàn bảy tám người lại nhìn căn hộ chỉ có mười lăm mét vuông của mình cô cảm thấy hắn đây là cho rằng cô rất giàu đi? Giật giật khoé miệng, cố gắng nặn ra nụ cười thật tự nhiên mời họ vào nhà. Còn cô sau khi thay quần áo liền được tài xế riêng của Dương gia chở đi.
Nhìn từng khu nhà quen thuộc dần bị bỏ lại phía sau, Tư Diệp vẫn chưa tin rằng mình sẽ được làm bạn gái hắn, mặc dù chỉ là hợp đồng nhưng ít nhất cô có thể gần hắn thêm một chút. Đột nhiên một hình ảnh lướt qua đầu cô, gương mặt nghiêm nghị của Dương phu nhân. Liệu cô có được chấp nhận vào ngôi nhà đó không? Vừa nghĩ đến đây Tư Diệp liền thở dài một hơi, lấy trong túi ra một viên kẹo cùng điện thoại. Mở điện thoại lên, trên màn hình liền xuất hiện tin nhắn của Dương Tử, cô không chần chừ mà ấn vào xem.
- Đã đến?
- Vẫn chưa. Tôi đang trên đường đến nhà anh._ Cô mỉm cười nhắn lại, đây là lần đầu tiên cô cùng hắn nhắn tin qua lại thế này.
Đột nhiên màn hình chuyển đến cuộc gọi làm cô giật mình suýt chút nữa làm rơi điện thoại, cô cười gượng nhìn tài xế đang nhìn chằm chằm mình.
- Thật xin lỗi. Tôi có điện thoại._ Nói xong, chờ tài xế quay mắt đi liền bắt máy. - Xin chào.
- Đến nơi chỉ cần đi theo quản gia, tôi sẽ nói với quản gia đưa thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-dung-vao-bao-boi-cua-tong-tai/163017/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.