Phạm Thanh Khê từng nhắc qua bản thân thích bắn cung và cưỡi ngựa, Lam Thư Dung cũng từng nói muốn Phạm Thanh Khê dạy nàng nhưng mà lâu như vậy vẫn chưa có cơ hội.
Hôm nay là sinh nhật Lam Thư Dung, Phạm Thanh Khê đề nghị đưa nàng đến trường đua học cưỡi ngựa, Lam Thư Dung không cần suy nghĩ đã đồng ý.
Con đường dẫn đến trường đua ngựa được bao phủ bởi những hàng cây cao lớn. Từ xa xa đã có thể nhìn thấy những mái vòm cong cong của khán đài, nó giống như những chiếc mai rùa khổng lồ. Bên ngoài là hàng rào trắng muốt, ngăn cách khu vực khán giả với đường đua.
Lam Thư Dung đưa mắt nhìn, sân cỏ bên ngoài đường đua phủ lên một màu xanh mềm mại, len lỏi vào đó là những bông hoa đủ màu điểm tô thêm vẻ đẹp của nơi đây.
Chỉ là chỗ này ngoài huấn luyện viên thì không có thêm người khác, Lam Thư Dung tự đặt câu hỏi, chẳng lẽ mọi người biết nàng đến đây, sợ nàng không điều khiển được ngựa nên trốn hết rồi sao?
"Thanh Khê, tại sao chỗ này vắng như vậy?"
Không biết thì nên hỏi là tốt nhất.
Phạm Thanh Khê mỉm cười: "Chị bao hết chỗ này rồi."
So với nàng dự đoán cũng không khác biệt cho lắm.
Huấn luyện viên nhìn thấy hai người mới từ xa đi đến: "Cô Phạm đúng không? Chúng tôi đã chuẩn bị tốt, hai người có thể vào trong."
Phạm Thanh Khê nắm tay Lam Thư Dung, trước tiên giới thiệu cho nàng từng khu vực chức năng của trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-doan-duoc/3446439/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.