Lúc hai người về đến trang viên thì trời cũng đã tối sầm. Đi bộ cả một ngày dài phải nói dù là ai cũng sẽ không tránh khỏi kiệt sức.
Phạm Thanh Khê vào trong nhìn qua một lượt thì thấy tổ sản xuất cùng mấy đội chơi khác vẫn chưa trở về. Cô rút miếng khăn giấy lau đi chút mồ hồi còn sót lại sau đó đến bàn trà rót cho Lam Thư Dung một ly nước.
Lam Thư Dung rất tự nhiên nhận lấy, cả người tùy ý dựa vào bên hông Phạm Thanh Khê, khẽ mở miệng: "Cảm ơn."
Phạm Thanh Khê gật đầu: "Xem ra phải muộn một lát mới có thể ăn tối."
Nàng nghe cô nói xong thì ngẩng đầu, khuôn miệng ngậm chút ý cười: "Ah, không ngờ Phạm tổng chỉ quan tâm đến chuyện ăn uống."
Lời nói tuy có mang một chút trêu chọc nhưng lại khiến người ta cảm nhận được sự thân thiết rõ rệt giữa hai người.
Phạm Thanh Khê cong môi, cũng không phủ nhận: "Hôm nay quá mất sức, không thể ngược đãi cơ thể."
Lam Thư Dung nhún vai không nói gì, sau đó lại lần nữa trở về tư thế cũ, mượn vòng eo tinh tế của Phạm Thanh Khê làm chỗ dựa, nhắm mắt dưỡng thần.
Qua một hồi lâu, các đội chơi cũng lần lượt trở về. Hứa Nghiệp Thành dẫn đầu inh ỏi, đi thẳng đến bàn trà rồi uống một ngụm nước lớn.
"Aizz, khắp người đều đau nhức."
An Kỳ nghe xong thì bĩu môi: "Đạo diễn Hứa, trong số những người ở đây anh là người duy nhất không có tư cách than vãn đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-doan-duoc/3325697/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.