Khi tiếng đồng hồ báo thức vang lên, Phạm Thanh Khê cuối cùng cũng tỉnh lại.
Cô vốn là một người sống rất kỷ luật, nếu như không phải đêm qua quá phóng túng thì có lẽ đã có thể tự mình dậy sớm hơn.
Phạm Thanh Khê nhíu mày, đưa tay xoa xoa ấn đường. Chờ đến khi nhìn đến cơ thể không mảnh vải che thân của chính mình, từng dòng ký ức mới hiện về như sóng trào mãnh liệt.
Có một mùi hương xa lạ đầy quyến rũ đang quấn quanh đầu mũi. Phạm Thanh Khê đưa mắt nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy một mảng giường trống không cùng mấy sợi tóc dài màu hạt dẻ còn rơi lại.
Người đêm qua đã không thấy đâu.
Cô lắc lắc đầu, cánh tay mảnh khảnh từ trong chăn đưa ra tìm đến chiếc điện thoại trên tủ đầu giường. Nào ngờ lại đụng trúng một chiếc túi và tờ giấy note.
Phạm Thanh Khê cầm lấy, ánh mắt nhanh chóng lướt qua dòng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo.
Đền cho cô bộ quần áo.
Đơn giản sáu chữ, không thiếu không thừa.
Nhưng nếu như không có sáu chữ này, Phạm Thanh Khê còn tưởng mình gặp ảo giác. Mặc dù lý trí đã nói cho cô biết toàn bộ những hành vi càn rỡ của bản thân vào đêm qua.
Cô cười cười, để tờ giấy note sang một bên rồi mở ra chiếc túi màu be. Bên trong là bộ quần áo trang nhã của thương hiệu Saint Laurent. Sơ mi trắng, quần đen, áo vest, còn có khăn choàng. Nhìn sơ qua thì vô cùng vừa vặn.
Dù sao thì bộ quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-doan-duoc/2766058/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.