Bộ phim Hải Miên thật ra đã quay được hơn phân nửa, các phân cảnh còn lại của Lam Thư Dung cũng không còn nhiều.
Vừa hay cũng gần đến Tết, nàng dự định sau khi quay xong sẽ xin nghỉ ngơi một thời gian.
Nếu là trước kia thì có lẽ là không thể, nhưng xem tình hình hiện tại nàng có thể hoàn toàn thoải mái đưa ra đề nghị này.
Ngồi trên chiếc ghế tựa bằng gỗ, Lam Thư Dung suy nghĩ đến xuất thần. Bây giờ cả cơ thể nàng đều được quấn trong chiếc chăn bông ấm áp, bốn bề đều tĩnh lặng, thỉnh thoảng chỉ có vài tiếng kinh hô của đạo diễn ở đằng xa.
Lam Thư Dung đưa mắt nhìn dòng sông như dải lụa đang uốn mình phía trước. Có vài sợi nắng đang chơi đùa cùng áng mây, vừa hư, vừa thực.
Nàng bỗng nhiên nhớ đến tin nhắn đã gửi đi vào tối qua, đến bây giờ vẫn hoàn toàn không có một lời hồi âm.
Lam Thư Dung thở ra một hơi, xua đi những mất mát trong lòng rồi lại đưa tay cầm kịch bản, tựa vào ghế bắt đầu nghiền ngẫm.
Được một lúc lại nghe thấy âm thanh của Tiểu Linh từ xa vọng lại: "Chị Dung, em đem trái cây cho chị nè."
Quả thực nãy giờ nàng cũng không chú ý Tiểu Linh không có bên cạnh. Nàng quay đầu, cười cười với trợ lý nhỏ: "Ah, đúng lúc đang buồn miệng. Cảm ơn em."
Tiểu Linh cười để lộ ra hàm răng trắng tinh: "Chị Dung, đây là trách nhiệm của em mà."
Lam Thư Dung đưa tay cầm một miếng quýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-doan-duoc/2766052/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.