Nửa đêm, An Tiểu Giai vẫn thắp đèn, cố gắng vùi đầu vào viết báo cáo thí nghiệm, cuối cùng bị tiếng điện thoại kêu làm giật nảy cả người.
Từ trong điện thoại, vang lên thanh âm vô cùng kinh hoàng : “An Tiểu Giai! Diệp Trăn ngất rồi!”
“Hả?” An Tiểu Giai cũng không phản ứng gì nhiều lắm : “Ngất? Sao mà ngất?”
Đào Khả gấp gáp nói nhỏ vào ống nghe : “Giờ không rảnh nói rõ cho ngươi, tóm lại là có chuyện rồi. Yên Dương mai phải đi thi, ngươi mau mau tới đây, kéo cả Tiểu Bàn Tử tới, một mình ta nâng không nổi Diệp Trăn.”
“À, được rồi.” An Tiểu Giai cũng gấp lên : “Mười phút nữa sẽ tới.”
Đào Khả cúp điện thoại, áp bàn tay run rẩy lên trước ngực, hít sâu một hơi, lẩm bẩm : “Bình tĩnh, bình tĩnh.”
Hắn đỡ Diệp Trăn nằm lên sô pha, rồi áp tai nghe động tĩnh trong phòng Yên Dương, chắc chắn không làm gì phiền đến hắn, rồi mới chạy ra đỡ Diệp Trăn đứng dậy, lết từng bước từng bước ra khỏi cửa, khó khăn đi từ tầng sáu xuống tầng một, cuối cùng, khi xuống đến nơi, cả người đã ướt đẫm mồ hôi.
An Tiểu Giai từ xa xa chạy tới, Đào Khả đã ném cho hắn chìa khóa xe của Diệp Trăn : “Ga ra thứ hai phía đông, nhanh!”
An Tiểu Giai cũng không đáp, chạy đi lấy xe, rồi giúp Đào Khả đưa Diệp Trăn ra ghế sau.
“Đi tới bệnh viện đại học X đi, nơi đó gần nhất.”
“Ngươi cứ đi đi, đừng hỏi ta.” Đào Khả vươn người giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-dien-khong-the-song/3269109/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.