Lập tức có một lão thần nhảy ra, chỉ vào bọn họ nói.
“Bệ hạ, người xem, người của Viện giám sát kiêu ngạo đến mức độ nào rồi? Đây là điện Kim Loan! Thế mà bọn họ không có một chút lòng tôn kính nào…”
Diệp Ninh ngắt lời hắn, hỏi.
“Các hạ là ai?”
Lão thần vuốt râu của mình, tự hào nói.
“Lão phu là Lại bộ Thượng thư!”
“Ồ, Thiên quan.” Diệp Ninh kéo dài giọng nói, dường như là bất ngờ nhận ra.
Cái gọi là “Thiên quan”, chính là nói đến Lại bộ Thượng thư.
Bởi vì Lại bộ quản lý việc thăng chức và bổ nhiệm, miễn nhiệm, một tay nắm giữ tiền đồ của các quan viên, là nơi có quyền lực lớn nhất ở trong lục bộ!
Vì thế, Lại bộ Thượng thư mới có cái tên Thiên quan này.
Nhưng lúc này Diệp Ninh nói, lại là đủ loại mỉa mai.
Có điều lão gia hỏa kia không phản ứng kịp, còn cho rằng là Diệp Ninh sợ rồi, cười lạnh một tiếng, bày ra một bộ dáng ngữ khí dạy bảo, nói.
…
“Thế nào? Dự định xin lỗi lão phu?”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Diệp Ninh lắc lắc đầu.
“Ta nói tại sao lại có người có thể mắt mờ đến mức độ này, hóa ra là Lại bộ Thượng thư, thảo nào, thảo nào!”
Tê!
Lão gia hỏa này sợ rằng là cả đời này cũng chưa bao giờ bị người khác làm cho tức giận như thế.
Hắn không ngờ được, Diệp Ninh là một văn nhân rất có tài văn chương, tại sao nói chuyện lại có thể âm dương quái khí đến mức độ này.
Ngón tay chỉ vào Diệp Ninh, hắn run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829199/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.