Ba người của Viện giám sát nghe đến sửng sốt, nhanh chóng quay đầu nhìn bốn hướng, giả vờ như không nghe thấy cái gì.
Quá ác rồi!
Ở ngay cổng điện Kim Loan, mắng hôn quân…
“Diệp đại nhân, cẩn thận lời nói!”
Lưu Cẩn giật mình, nhanh chóng liếc nhìn bốn phía, không thấy có ai chú ý đến.
Lúc này mới thở phào một hơi.
Lời nói này mà ngươi cũng dám nói?
Tuy bệ hạ có chút hồ đồ…
Nhưng mọi người nhiều nhất chỉ là trong lòng nghĩ một chút, có ai dám trực tiếp nói ra ngoài?
“Hôn quân chính là hôn quân, cho dù là ta không nói, người trong thiên hạ cũng sẽ nói, có thể ngăn cản được toàn bộ miệng lưỡi của người thiên hạ không?”
Diệp Ninh xắn tay áo, làm ra một bộ dáng sắp đánh một trận lớn.
“Đi, theo ta đi vào điện, gặp mặt hôn quân và đám cẩu quan kia một chút!”
Diệp Ninh sải lớn bước chân đi vào.
Đương nhiên ba người của Viện gám sát cũng đi theo.
Lưu Cẩn nhìn bóng lưng của bọn họ, lắc lắc đầu.
Ai, quá lỗ mãng rồi!
Loại tính cách này của Diệp đại nhân, thật sự là không thích hợp sinh tồn ở trong triều đường như ngày nay.
Chỉ là vì sao… mắt của ta lại ướt rồi?
Lưu Cẩn dụi dụi mắt.
Trong lòng có chút vui mừng thanh thản.
Vừa rồi hắn còn thật sự sợ Diệp Ninh đầu hàng…
Tuy lý trí nói với hắn, nên đầu hàng, một người là không thể nào đấu được với cả thiên hạ.
Nhưng nếu như Diệp Ninh thật sự đầu hàng rồi, vậy thì thế giới này còn có hi vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829197/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.