Nàng không thể nào bởi vì thế mà trách tội Tiêu Thiển Thiển, ngược lại lên tiếng an ủi.
“Đổi một góc độ khác để nghĩ, bọn họ gặp được Diệp Ninh, tìm được cuộc sống mới, có lẽ cũng là một chuyện tốt.”
Nghe thế, Tiêu Thiển Thiển bất ngờ tinh nghịch mỉm cười.
“Vậy thì đây đều là công lao của bệ hạ, vẫn là bệ hạ sáng suốt, điều Diệp đại nhân đến Viện giám sát.”
Quan hệ của hai người rất tốt, thường xuyên vui đùa.
Vì thế nghe thấy lời trêu học của Tiêu Thiển Thiển, Cơ Minh Nguyệt cũng không tức giận, mà cười khổ một tiếng, nói.
“Nếu như trẫm biết được loại tình huống này, sao có thể điều hắn đến Viện giám sát chứ?”
Vốn dĩ là muốn để Diệp Ninh bình tĩnh một đoạn thời gian.
Kết quả lại là một kết quả thế này.
Danh tiếng của Diệp Ninh càng lớn, ánh sáng càng thêm chói mắt.
Dẫn theo cả Viện giám sát bừng sáng trở lại, đi vào tầm mắt của tất cả mọi người.
Không khó để doán, tiếp theo đây trên triều đình nhất định sẽ xuất hiện một cơn bão liên quan đến Viện giám sát.
Có điều đó đều là công việc phía sau, Cơ Minh Nguyệt nghĩ đến là đau đầu, tạm thời không suy nghĩ đến nữa, nàng cầm tình báo Tiêu Thiển Thiển thu thập được lên, hỏi.
“Hình như tình báo này của ngươi còn sót một người.”
Tiêu Thiển Thiển thu lại nụ cười, nói.
“Là người sử dụng phi kiếm kia.”
“Tại sao không có thông tin của hắn?”
“Ta cũng không biết, người này giống như là từ trên trời rơi xuống vậy, không có gia đình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829179/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.