Bạch bạch bạch!
Diệp Ninh lui ra phía sau ba bước.
Cả người đều ngốc rồi.
Ngươi hiểu rồi?
Ngươi hiểu cái gì mà hiểu!
Ngươi là gián điệp của nước địch, ngươi có thể có chút nguyên tắc không hả? Ngươi cứ như thế dễ dàng thức tỉnh lại lương tri, ngươi xứng đáng với sự bồi dưỡng của nước La Sát với ngươi không?
“Vậy thì, ngươi nói rượu độc thì sao?”
Diệp Ninh ôm theo một tia hi vọng cuối cùng, run rẩy hỏi.
“Làm gì có rượu độc? Chẳng qua là nói đùa một chút với đại nhân thôi.”
Nói đùa!?
Diệp Ninh như là gặp phải sấm sét đánh vào đầu.
Tra nữ, cầu xin ngươi làm người đi!
Diệp Ninh bị lừa gạt tình cảm tổn thương rất nặng.
Hắn ngơ ngơ ngác ngác rời khỏi Xuân Phong Lâu.
Gió lạnh thổi phần phật quần áo của hắn.
Người không lạnh.
Trong lòng lạnh!
Ngươi nói xem tại sao mọi chuyện lại biến thành như thế này lần nữa?
Dựa theo kế hoạch, lúc này hắn cũng đã nên thăng thiên mới đúng.
Nhưng cái này trách ai?
Ba!
Diệp Ninh cho bản thân một cái tát.
“Cho ngươi lắm miệng này!”
Hắn là thật sự hận.
Vì sao hắn phải nói nhảm nhiều như thế?
Nhất thời giả lợi hại thoải mái nhất thời, kết quả lại khiến chuyện lớn hỏng việc.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, chuyện này cũng không thể chi trách hắn.
Theo lý mà nói, người có thể làm gián điệp, nhất định là nhân tài làm việc cẩn thận, đa mưu túc trí, ý chí kiên định mới đúng.
Vì sao hắn chỉ tùy tiện nói láo một hồi, nàng đã bỏ gian tà theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829128/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.