“Cho nên, chúng ta không thể để cho Diệp đại nhân gia nhập vào chúng ta.”
Tiêu Thiển Thiển nói.
“Ngươi nói đúng, thật sự là hắn không thích hợp.”
Cơ Minh Nguyệt nhắm mắt lại, tán thành điểm này.
Lúc đầu nàng cho rằng, có thể trở thành người đồng hành với Diệp Ninh, thế nhưng cuối cùng, chỉ có thể từ bỏ.
Điều này khiến nàng có chút tiếc nuối.
Nhưng mà hoàn toàn có thể hiểu được, đề nghị của Tiêu Thiển Thiển, là hoàn toàn đúng.
“Hơn nữa ta cảm thấy, Diệp đại nhân không gia nhập chúng ta, có lẽ càng có tác dụng hơn, hắn phải đi chính là một con đường khác.”
Tiêu Thiển Thiển lại có cái nhìn mới.
“Con đường nào?”
Cơ Minh Nguyệt lộ ra thần sắc lắng nghe.
“Thế giới này chia làm hai mặt đen và trắng, có người đi ngang qua bóng tối, mà có người, lại chính là đứng sừng sững ở trong ánh sáng.”
Tiêu Thiển Thiển nói rất chân thành.
“Ở quá khứ, Đại Chu chỉ có những người ở trốn ở trong bóng tối như chúng ta, chúng ta rất cố gắng, vì Đại Chu, không tiếc đánh đổi mạng sống.”
“Nhưng mà không có ai biết… Bọn họ nhìn thấy là hôn quân, là gian thần, là nữ tử thanh lâu.”
“Dần dần, bọn họ sẽ thật sự coi là Đại Chu đã nát đến tận trong rễ, trên dưới cả triều, đã không còn một kẻ sĩ chính nghĩa nào.”
“Bệ hạ, như thế không tốt, thật sự không tốt.”
“Nếu như có một ngày như vậy, chúng ta thành công, nhưng lúc đó Đại Chu vẫn là Đại Chu sao? Trên đời này còn có kẻ sĩ chính nghĩa sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829126/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.