Sau
Diệp Ninh ngồi trong nhã gian, không có ý xuống dưới so đấu.
Thái Hướng Cao cũng nhắm mắt lại, không nóng nảy xuất hiện.
“Bây giờ hai người này đã bắt đầu tranh cao thấp rồi.”
Rất nhiều người bí mật nói thầm.
Bất luận Thái Hướng Cao có tâm tư gì, dù sao Diệp Ninh cũng là không có ý này.
Hắn tò mò nhìn phía dưới so đấu.
Đoán chừng ba mươi tài từ, cúi xuống bàn làm thơ.
Bút vừa hạ xuống, khí tài trên người đã bắt đầu nở rộ.
Toàn bộ Xuân Phong Lâu, đều tản ra một vỗ mũi thơm của mực thấm vào ruột gan.
“Vị của thơ từ, tuyệt diệu nhất thế gian, có thể đọc được bài thơ hay, ta có thể ba tháng không ăn thịt.”
Liễu Tam Nguyên gật gù đắc ý nói.
Dường như hắn có chút say rượu, săc mặt hồng nhuận, nhìn người đọc sách ở bên dưới chơi chữ, cũng có chút ý điên cuồng tuôn trào.
Dù sao hắn cũng là văn nhân, rất dễ dàng say đắm ở bên trong hoàn cảnh nồng đậm văn khí này.
“Bài thơ của Hoàng công tử tài hoa bình thường, nếu như không chuyển hướng, sợ rằng khó mà vừa mắt.”
“Bài thơ của Trương công tử này viết cũng không tệ, nhưng mà tính đồng nhất quá nghiêm túc, đã bị viết nát rồi, cho nên khí tài cũng không cao.”
“Trước mắt xem ra, vẫn là Vương công tử cao hơn một bậc, tài cao ba thước, có thể xưng là kiệt tác!”
Đám người nghị luận ầm ĩ.
Ai cao ai thấp, nhìn ở phương diện khí tài là có thể thấy được rõ ràng.
Vào khoảng khác mỗi một tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829109/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.