“Ta muốn hỏi một chút Hình bộ Thượng thư, Hình bộ là tên mù sao? Một người tội ác tày trời như thế, ở ngay trong kinh thành, thế mà ngươi lại coi như là không có chuyện gì?”Ánh mắt hung hăng bức người của Diệp Ninh liếc nhìn một lượt tất cả mọi người.
Không biết có bao nhiêu người chột dạ, nhất thời cúi đầu.
“Vốn dĩ ngươi là quan chấp pháp, chủ trì công đạo cho bách tính, nhưng ngươi đã làm cái gì?”Chất vấn của Diệp Ninh khiến Hình bộ Thượng thư run rẩy.
Nhưng hắn nhắm mắt lại, giữ im lặng.
Không nói gì, cũng không phản bác.
Đương nhiên, cũng không có cách nào phản bác.
Hắn dùng loại phương thức này để đối kháng với Diệp Ninh, bởi vì hắn biết, bản thân hắn càng mở miệng, thì sẽ càng để lộ sơ hở cho Diệp Ninh nắm lấy.
Nhưng hắn có nói hay không thật ra đối với Diệp Ninh mà nói không có một chút quan trọng nào.
Những bách quan văn võ này ở trong mắt của Diệp Ninh, đều là phế vật!Đúng thế.
Đều là phế vật!Uy Vũ Hầu cũng được coi như là một nhân vật, dù sao hắn không thoải mái, là thật sự dám giết Diệp Ninh.
Nhưng những bách quan văn võ này không dám.
Bọn họ sợ hãi tiên môn, sợ sáu Vương, kiêng kỵ cái này, sợ hãi cái kia.
Nhìn thì phong quang, nhưng thật ra lại đáng thương, chỉ là con sâu tội nghiệp sinh tồn ở trong một khẽ hở.
Bọn họ đến dũng khí giết Diệp Ninh cũng không có.
Bởi vì danh tiếng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/2360520/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.