Chương trước
Chương sau
Mấy hôm nay Thi Thi bận rộn ở công ty, ban đêm thì phải làm việc nên Kỳ Quân không gặp được. Anh bèn tìm đến công ty của cô để thăm và tạo sự bất ngờ.
Nhân viên của công ty đá quý thời trang Thiên Đường đa số là nữ. Nhìn thấy một chàng trai có gương mặt sắc cạnh, vóc dáng hoàn mỹ, vừa vào tới đại sảnh đã thu hút ánh nhìn của đám sắc nữ của công ty này.
Nữ lễ tân chớp chớp mắt nhìn cậu như không muốn rời, Kỳ Quân lên tiếng hỏi phòng làm việc của Thi Thi. Nữ lễ tân không trả lời mà còn lắc người qua lắc người lại không chút ý tứ, nói: "Người đâu mà đẹp trai, giọng nói lại hay chết người như thế"
Kỳ Quân ho khan một tiếng, hỏi lại phòng làm việc của Thi Thi, cô này mới đưa tay chỉ lên trên "Lầu ba, phòng thiết kế bên trái"
Khi Kỳ Quân đi rồi, nữ lễ tân này mới hoàn hồn, với tay theo gọi Kỳ Quân nhưng không kịp. Cô bối rối lo sợ "Chết rồi, chết rồi, phòng bên trái là phòng riêng của Thi Thi, cô ấy không cho ai vào đâu. Mình gây tai họa rồi, làm sao đây"
Kỳ Quân gõ cửa nhưng không thấy phản hồi. Xoay nắm cửa mở ra, không thấy ai nên mạo muội bước vào trong. Một phòng khá rộng, chỉ có một bàn làm việc, bố trí rất đơn giản.
Ngồi đợi cô ở sô pha, Kỳ Quân vô tình nhìn thấy một tờ giấy trên bàn làm việc rơi xuống. Bước tới nhặt lên, bỏ vào chồng giấy trên bàn thì nhìn thấy bản vẽ chằng chịt hoa nhỏ màu đen mà hôm trước cô vẽ đã để trên chồng giấy đó.
Chẳng phải đây là kí hiệu của...
Nghe tiếng nắm đấm cửa xoay, Kỳ Quân lập tức bỏ giấy xuống, vờ đứng xoay người ra cửa cổ, xuyên qua lớp thủy tinh, cậu nhìn ra bên ngoài.
Thi Thi bước vào, nhìn thấy tấm lưng quen thuộc kia, cô sững sốt người. Liền liếc qua bàn làm việc hướng về phía chồng giấy kia, thở phào nhẹ nhõm khi không thấy tờ giấy mà cô vẽ hoa nằm bên trên.
Thi Thi lấy lại bình tĩnh, cô nhẹ giọng hỏi: "Sao anh lại tới đây?"
Kỳ Quân quay người lại, nhìn cô một lúc, vờ cười rồi trầm giọng nói: "Anh nhớ em"
Câu nói này nghe rất dễ chịu, Thi Thi đứng đó vẫn cười, còn Kỳ Quân trong lòng như lửa đốt, hi vọng đây chỉ là sự trùng hợp.
Xuất hiện ở hiện trường xảy ra án mạng, ánh mắt phẫn nộ, nói dối, xin lỗi, kí hiệu của hắc hoa, loại hoa này được vẽ rất lạ, không thể nào, Thi Thi, không phải đâu, Thi Thi...
Kỳ Quân ngồi trước chiếc máy vi tính trong phòng làm việc, suy nghĩ một lúc, rồi bắt đầu gõ phím tìm kiếm gì đó. Hiện ra trên màng hình là các vụ án mạng xảy ra bên Mỹ, cũng rất giống như tên hắc hoa gây ra dạo gần đây. Cả người toát ra mồ hôi lạnh, Kỳ Quân tựa vào lưng ghế, hai mắt nhắm lại, đầu ngước lên.
Thời gian cũng trùng khớp...
Không lẽ sát thủ hắc hoa là cô ấy?
Lòng Kỳ Quân rối như tơ vò, anh quyết định không để Thi Thi dấn thân vào tội ác đó nữa.
Ba giờ sáng, tại một ngôi nhà ở phố Tây Thành, ngày 24 tháng 12... Một vụ án mạng xảy ra. Có năm nạn nhân bị sát hại, đều là nữ.
Kỳ Quân nửa đêm nhận được tin liền nhanh chóng đến hiện trường. Trước khi ra khỏi chung cư, cậu thấy một nữ nhi mặc đồ đen bước vào chiếc xe hơi phía trước. Không còn xa lạ với dáng người này nữa, cũng không thể nào không nhận ra chiếc xe hơi ấy là của Thi Thi.
Kỳ Quân lái xe mà trong lòng nóng như thiêu đốt. Anh chắc chắn là cô đến hiện trường vụ án để tìm ra chứng cứ rồi sát hại hung thủ.
Nhưng tại sao cô ấy lại biết tin?
Trước khi bước vào hiện trường, Kỳ Quân nhanh chóng dặn dò cảnh vệ không cho bất kỳ người không liên quan nào lại gần đường cảnh giới.
Kỳ Quân liếc ra ngoài trước khi vào, thấy Thi Thi đang đứng ở đằng xa xa cạnh chiếc xe của cô.
Thi Thi đứng nơi này ngước nhìn lên trên lầu, nơi ánh đèn điện chiếu sáng rực. Cô nhìn xung quanh thấy không ai để ý, liền lấy đà trèo qua tường để vào trong sân. Quan sát thấy cây bằng lăng cao to, cô leo lên, nhảy tới ban công ngoài cửa sổ. Cửa sổ mở toang không đóng nên có thể thuận lợi đứng ngoài nhìn vào.
Căn phòng vấy lên một mùi máu tanh nồng, có cả mùi của ám dục được khử bằng nước hoa. Tất cả trộn vào tạo nên một mùi cực kỳ khó chịu.
Kỳ Quân dò xét căn phòng, nhìn thấy cái bóng bị ánh đèn chiếu, cậu bước tới đóng cửa sổ, kéo rèm che lại, trong đầu lại không tập trung "Thi Thi, dừng lại đi"
Mãi đến sáng, lanh quanh những khu vực xung quanh đó vẫn không có vết tích gì. Kỳ Quân phát hiện ra Thi Thi đang bước vào xe, cậu cũng lái xe đi theo. Đến cuối đường Phố Tây là một con đường dốc cao, vào thời tiết mùa đông ẩm ướt như hiện tại rất dễ trơn trượt. Thi Thi xuống xe, cuối người nhìn xuống đường ở phía trước rồi đi từ từ theo dấu vết đó vào một con hẻm. Kỳ Quân chạy lại xem, là vết máu...
Theo dõi hành tung của Thi Thi, cô bước vào căn nhà gỗ nhỏ. Thi Thi bước vào trong được một lúc thì ra khỏi nơi đó. Lúc này Kỳ Quân mới đi vào, là một người thanh niên, dáng người cao, ăn mặc lịch sự nằm bất động dưới sàn nhà, mất máu khá nhiều nhưng vẫn còn hơi thở. Kỳ Quân lập tức gọi điện cho cứu thương tới và đội hình cảnh tới.
Kỳ Quân chạy theo hướng của Thi Thi nhưng không kịp. Cậu quay về lại căn nhà gỗ.
Trong lúc dò xét, Kỳ Quân nhìn thấy trên bàn có tờ giấy của hắc hoa để lại ghi "tội thác loạn giết người"
Đập mạnh tay xuống bàn, bình trà trên bàn cũng rung chuyển vì lực tay quá mạnh. Ánh mắt giận dữ nhưng đầy đau khổ của Kỳ Quân nhìn vào tờ giấy này, cậu nắm chặt lòng bàn tay lại khiến gân xanh nỗi lên.
Trở về nhà, Kỳ Quân gặp Thi Thi trong thang máy, anh không nói chuyện với cô. Thấy lạ, Thi Thi hỏi: "Kỳ Quân, hôm nay anh bị làm sao thế?"
Nhìn khuôn mặt này, quả thật cô ấy không phải là người mà trước đây anh yêu thương nữa rồi. Anh không biết phải làm sao để đối diện với sự thật này. Cố kiềm nén, anh thở dài chậm rãi, trầm giọng nói: "Chuyên án của anh đang truy tìm tên sát thủ hắc hoa, những người hắn giết đều là tội phạm hình sự. Hắn lại vừa gây án nữa rồi"
Thi Thi thở dài rồi nói để an ủi cậu "rồi sẽ bắt được thôi, anh đừng nghĩ nhiều quá"
Kỳ Quân nhìn Thi Thi, ánh mắt thoáng buồn, trong giọng nói có sự giễu cợt "Sẽ bắt được... Sẽ bắt được"
Em nói sẽ bắt được thôi. Em nói đi, anh phải làm sao đây? Anh sẽ là người chính tay bắt em, hay em đang nghĩ anh mãi mãi sẽ không bao giờ bắt được em hả Thi Thi?
Kỳ Quân bước ra khỏi thang máy đi thẳng một mạch đến căn hộ của mình, Thi Thi thấy thái độ kỳ quặc đó, không hiểu chuyện gì đã xảy ra với anh.
Bước về phòng, Thi Thi nhận được tín hiệu từ laptop, cô mở ra, là cuộc gọi của một kẻ giấu mặt, giới tính nữ, mặc đồ đen.
Giọng nói từ bên kia phát ra rất cứng rắn, rất rõ ràng nhưng lại vô cùng nhẹ nhàng.
"Thi Thi, cô biết tin gì không? Anh chàng đội trưởng đội cảnh sát, người yêu của cô, anh ta đang nghi ngờ cô chính là tên sát thủ mà bọn họ đang truy tìm đó"
Nói rồi cô ta tắt cuộc gọi. Thi Thi bây giờ mới hiểu tại sao thái độ của Kỳ Quân lại như vậy. Cô mở cửa bước lại phòng của Kỳ Quân, chỉ đứng trước cửa mà không hề bấm chuông, không hề gõ cửa.
Cô ngồi bên ngoài, tựa lưng vào cửa. Cô không biết rằng, Kỳ Quân cũng đang ngồi tựa vào cửa ở bên trong, nội tâm đang hỗn loạn lên vì cô.
Thi Thi, tại sao em lại làm thế? Những lời em nói, em không tin vào công lý, đó là sự thật sao? Điều gì khiến em phải trở thành sát thủ giết người máu lạnh như vậy?
Kỳ Quân, anh đang nghi ngờ thân phận của em sao? Những lời anh nói lúc nảy, là cố tình nói với em sao?
Kỳ Quân đứng lên, cô cũng đứng lên, cậu mở cửa định đi đến phòng cô thì lại thấy cô đã ở trước mắt. Ánh mắt bọn họ giao nhau, trong đó là sự xa cách vô định. Thi Thi đang cố nhìn ánh mắt của Kỳ Quân như muốn nói "anh đã nói là sẽ tin vào em, bây giờ niềm tin ấy đâu rồi"
Kỳ Quân ôm chặt lấy cô, trong giọng nói có chút đau thương, trách móc "Tại sao, tại sao em lại quay về đây, tại sao lại quay về đây? Em quay về hoàn toàn không phải vì anh, đúng không?"
Thi Thi buông cậu ra, con ngươi đen láy đang nhìn Kỳ Quân xa xăm khó đoán, cô gật đầu ừm một tiếng.
Kỳ Quân cười lạnh một cái, quay lưng về phía cô, không cho cô thấy được vẻ vô dụng của mình lúc này.
Thi Thi đưa tay ra nắm lấy tay Kỳ Quân như thể không muốn cho cậu bước vào. Cô lí nhí giọng, nói: "Em về là có mục đích khác, khi nào chưa hoàn thành, em sẽ không thể nói"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.