Vừa lái xe vừa gọi về nhà, chú Phu bắt máy, Kỳ Quân liền vội hỏi: "Chú Phu à, mấy hôm nay có ai đến tìm cháu không?... Vậy à, cô ấy trông như thế nào... Cháu biết rồi, tạm biệt chú" 
Kỳ Quân vui vẻ chạy vào chung cư, đứng trước cửa căn hộ của Thi Thi đợi, đến 9 giờ tối, vẫn chưa thấy cô ấy về. Nhận được điện thoại từ sở cảnh, Kỳ Quân lập tức chạy đi. 
Một hình cảnh trong đội, cao lớn, khuôn mặt chữ điền, nghiêm giọng, nói: "Cô gái mà ông ta tranh giành lại là con gái riêng của người vợ thứ hai, người mà ông ta muốn tranh đó lại là con trai của ông ta. Cô gái này và cậu con trai của ông ta đã qua lại một năm rồi" 
Kỳ Quân gật đầu, dõng dạc nói to tõ "Lập tức điều tra bọn họ, xin lệnh tạm thời không cho xuất cảnh, đến khi tìm ra hung thủ" 
Kỳ Quân bước vào phòng, nhìn thi thể đang nằm kia, Dương Hạo bước tới, nói: "Nạn nhân đã uống một lượng thuốc an thần cực lớn, đã chết trước khi bị đâm, những dấu vết đó chỉ là ngụy tạo, cậu quả là thiên tài, chỉ nhìn qua đã đoán đúng" 
Kỳ Quân ôn nhu nói "Nhưng lần này lại chậm một bước rồi" 
"Sao? Lại chậm à? Chúng ta điều tra với tốc độ như vậy, không lẽ vẫn sau hắn" 
Kỳ Quân gật đầu, nói: "Cậu nói xem, chúng ta làm việc phải có trình tự, còn hắn, hắn không bắt người, chỉ giết người" 
Quả đúng như Kỳ Quân đoán, hung thủ là cậu con trai, vì hiềm khích xảy ra từ khi mẹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-lo-kiep-nay/31315/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.