Chương trước
Chương sau
Ọc ọc ~~~

"Anh chưa ăn sao? " Cô đau lòng, chắc anh muốn đợi cô về ăn

"Mặc Thần, đừng giận nữa mà, em biết lỗi rồi" Cô quay người, ngước lên nhìn anh thế mà cái người kia vẫn nhắm mắt

"Hay thế này đi, em sẽ nấu cho anh một bữa ăn để chuộc lỗi, thế nào? "

Chỉ đành liều mạng giở chiêu cuối cùng, mỹ nhân kế

Cô chồm người dậy, chủ động hôn lên môi anh một cái hôn nhẹ nhàng, ngay khi cô rời khỏi, anh kéo ót cô lại gần hôn cuồng nhiệt, mạnh mẽ làm cô không thích ứng kịp "ưm... Dừng.. Thần"

Tay anh bắt đầu làm loạn, anh nắn bóp cặp vú no tròn của cô sau chiếc váy ngủ, lưỡi anh tiến sâu hơn cuốn lấy lưỡi cô chơi đùa

"Ưm... Em... Nấu đồ cho.. Cho anh ăn đã" Cô lo anh nhịn đói bệnh đau bao tử sẽ tái phát

" Anh muốn ăn em" Anh bá đạo nói

" Nấu xong đã được không? "

"Không"

"Ưm" Cô rên lên khi anh trượt tay vào trong váy của cô

"Anh nhịn đủ rồi" Anh mút mạnh hạt đào của cô cất giọng khàn khàn

"Cho em 30 phút, được không? "

Cô đẩy đầu anh ra

"Được" Anh điều chỉnh nhịp thở, suy nghĩ một lát gật đầu đồng ý, trước khi rời khỏi người cô anh còn cố ý làm loạn trên người cô.

Cô nhanh chóng chỉnh sửa quần áo rồi đi xuống lầu.

Lệ Thương không hề biết bộ dạng của cô khi mặc váy ngủ hai dây bằng vải lụa rất quyến rũ, anh chỉ nhìn mà đã không chịu nổi, anh cố nhịn rồi sẽ ăn cô nguyên đêm. Anh tựa vào cửa nhìn cô bận rộn nấu đồ ăn cho mình, anh không thể nhịn được nữa. Lệ Thương đang chăm chú nấu ăn vừa trách " Anh chẳng quan tâm đến bản thân gì cả, em không có ở đây tủ lạnh lại trống không"

Anh bước đến ôm sau lưng cô, phả hơi nóng vào cần cổ cô đồng thời gặm xương quai xanh đang nhô ra đầy quyến rũ kia, mắt anh như vô tình mà nhìn xuống bộ ngực đầy đặn của cô, một tay ôm eo cô, một tay trượt lên trên bộ ngực xoa nắn

"Mặc Thần đừng làm rộn, để em nấu cho anh" Cô kéo tay anh ra khỏi ngực mình nhưng tay anh lại không hề nhúc nhích mà càng tăng lực đạo nắn bóp hơn.

"Em bị thương thì sao? "

"Anh sẽ không để em bị thương"

20 phút nấu nướng như tra tấn của cô với sự thỏa mãn của anh cuối cùng cũng xong

"Anh ăn đi, ăn xong thì để bát đó mai em dọn, em đi ngủ trước đây" Cô phải tìm cách trốn anh mới được, chân chạy đi nhưng anh đã nhấc cô ngồi lên đùi anh, cô đỏ mặt vì cảm nhận được vật kia đang nóng hổi, cương cứng lên, anh cắn tai cô thì thầm " Ngồi ăn cùng anh, anh khẳng định đêm nay em chạy không thoát đâu "

"Em đâu có, chỉ là... Chỉ là hơi buồn ngủ thôi với lại em ăn rồi" Cô chối bay biến

"Vậy bây giờ? " Anh ngập ngừng hỏi

"Hết. Hết rồi" Cô ấp úng

Tuy nhiên anh cũng chỉ ôm cô rồi ngồi ăn, có vài lần đút cho cô ăn, xong lại nhìn cô như thưởng thức món ăn là cô làm cô ngượng ngùng không dám nhìn vào mắt anh, anh giải quyết bữa ăn chỉ đúng 10p

"Anh ăn thêm đi, ăn ít như vậy" Cô càu nhàu

"Anh chưa no, nhưng đây mới là món tráng miệng còn bây giờ anh đi thưởng thức món chính đây" Anh nói xong, cúi xuống hôn cô, anh đưa lưỡi vào trong hút hết mất ngọt của cô "thật ngon", cô đỏ mặt nhưng cũng dần đáp trả nụ hôn ấy, được cô đáp trả anh hôn mạnh mẽ hơn, sâu hơn làm cô thở hổn hển, tay anh tru du khắp nơi trên thân thể cô, anh kéo dây áo của cô gặm nhấm xương quai xanh cùng cần cổ trắng ngần để lại con dấu của anh, một tay xoa nắn bầu ngực, anh dùng miệng cắn mút hạt đào làm nó dựng đứng lên, người con gái vô cùng phối hợp mà ưỡn người lên phát ra tiếng rên kiều mị, điều ấy làm cơn dục vọng của anh bùng cháy dữ dội, vật kia cương lên đau đớn.

Anh trượt tay vào trong váy cô kéo chiếc quần nhỏ đã ướt xuống rồi cho một ngón tay vào trong âm đ*o của cô từ từ di chuyển.

Cô cong người đón nhận cảm giác lạ lùng ấy, người cũng đong đưa theo tìn nhịp ra vào của anh cho đến khi anh tăng tốc độ, cô thở dốc đạt đến đỉnh dục vọng, anh kéo khóa quần để cô ngồi vắt ngang người mình, đối diện với anh, anh trực tiếp đâm sâu vào âm đ*o của cô làm cô rên lên "a... Ưm"

Anh hôn lên môi cô, se se hạt đào đã dựng đứng lên rồi thúc từng cú mạnh mẽ, nhanh chóng làm cô phải cầu xin " Thần, anhhh a.. Ưm. Chậm... Chậm một chút. Ư"

Tiếng rên rỉ của cô làm anh bùng phát điên cuồng va chạm trong cô, chỗ giao hợp đã bắn đầy nước d*m thủy của cô. Cơ thể cô đỏ ửng âm đ*o co rút không ngừng, anh đâm sâu vào trong cô rồi bắn trong cô, thứ tinh dịch ấm nóng ấy, cô trải qua cuộc hoan ái thì xụi lơ anh bế cô về giường làm 2 lần rồi 3 lần, cô ngất đi anh vẫn còn vận động mạnh mẽ không biết mệt là gì.

Tiếng chuông báo thức vang lên, cô vội vàng tắt đi rồi chui vào trong chăn ngủ tiếp, thân thể đột nhiên cứng đờ, mặt đỏ ửng cô chui ra nhìn sang bên cạnh thấy khuôn mặt anh tuấn bất phàm của Mặc Thần, anh vẫn còn ngủ say, lúc này trông anh vô cùng quyến rũ, cô sực nhớ hai người chưa mặc gì cứ thế nằm ôm nhau ngủ, cánh tay của anh vắt ngang qua ôm eo cô, hai chân quặp lấy chân cô mà điều biến thái hơn là anh vẫn còn trong cô. Cô chậm rãi dịch chuyển vừa để thoát khỏi anh vừa để không làm đánh thức anh, nhưng cô lầm to rồi, cô sắp rút ra được thì anh tỉnh thúc mạnh một cái làm cô la lên " Lưu manh, mau rút ra".

||||| Truyện đề cử: Lăng Tổng Cưa Lại Vợ Cũ |||||

" Anh lại muốn em nữa rồi làm sao đây" Anh thì thầm vào tại cô phả ra hơi nóng, tay kia đã trượt từ eo lên trên ngực cô xoa nắn từ lúc nào.

"Ưm, không được,em mệt lắm" Cô đẩy anh ra

Mặc thần lại sát vào cô, hôn lên môi cô một cách đầy mãnh liệt, tay lại không yên phận xoa nắn bầu ngực đẫy đà của cô, cô đè tay anh lại " Muộn giờ hẹn bên đối tác đấy"

Mặc Thần ngừng lại điều chỉnh thân thể kiềm chế cảm xúc tách khỏi người cô thật lâu mới lên tiếng "Ừm, tạm thời tha cho em"

"Anh, quay ra chỗ khác" Cô xấu hổ

"Làm gì? Thân thể em có chỗ nào anh chưa thấy? " Mặc Thần cười nham hiểm

"Đồ biến thái" Mắng xong cô lấy chăn quấn quanh người rồi chạy về phòng mình thay đồ, anh bật cười, con heo nhỏ này cư nhiên lại xấu hổ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.