Giọng nói của người đàn ông vừa dứt, bầu không khí trong xe tựa như ngưng đọng.
Đúng lúc này, có người bước tới gõ cửa kính xe, mang đến một bộ trang phục nữ mới tinh được đặt trong túi giấy theo lệnh của Hoắc Duật Thâm.
Đến bây giờ Nhiêu Niệm mới nhận ra ý của anh là thay bộ đồ ướt đẫm kia đi.
Ban nãy cô nghĩ vớ vẩn gì vậy chứ?
Cô cắn chặt môi, cố gắng giả vờ bình tĩnh, đưa mắt nhìn anh rồi nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề mới.
“Tôi thay đồ ở đây luôn sao?”
“Ừm.”
Cửa sổ xe là kính một chiều, người bên ngoài không thể nhìn thấy được cảnh tượng bên trong. Nhưng anh vẫn đang ở đây đấy!!
Thấy cô cứ chậm rề rề, mãi người đàn ông mới phát hiện ra là cô đang xấu hổ.
Hoắc Duật Thâm không nói gì, lặng lẽ xuống xe, đứng bên đường hút thuốc để cho cô có thời gian thay đồ.
Sau một hồi vật lộn, cuối cùng Nhiêu Niệm cũng thay được chiếc váy ướt sũng kia ra, không còn dáng vẻ lem luốc như vừa rồi nữa.
Anh trở lại chiếc xe hơi bị nước mưa trên người cô làm ướt, trong xe thoang thoảng mùi hương thuốc lá, bình tĩnh thắt lại chiếc cà vạt lộn xộn cô vừa mới nghịch.
“Đưa em về nhà nhé?”
Nhiêu Niệm nhìn anh đang thắt cà vạt, vô thức thốt lên: “Về nhà tôi?”
Hành động của Hoắc Duật Thâm đột nhiên dừng lại, anh nở một nụ cười nhàn nhạt nhìn cô, hình như là không hiểu nổi cô đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-hay-biet/2822134/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.