Hai ngày sau, Thứ Hai.
Đang là giờ cao điểm đi làm, tòa nhà văn phòng nơi đặt phòng đấu giá người đến người đi tấp nập, các nhân viên văn phòng xách theo ly cà phê vội vã lướt qua.
Trong phòng đấu giá Thanh Vũ, các nhân viên cũng lục tục đến chỗ làm.
Ô Na vừa tới văn phòng thì thấy Nhiêu Niệm đã ngồi ở vị trí làm việc.
Không ngờ cô từ Anh trở về nhanh như vậy, Ô Na kinh ngạc mở to mắt, đi nhanh hai bước đến bên cạnh cô.
“Mới đó mà đã về rồi sao? Không phải lần này cô cố ý xin nghỉ phép năm à?”
Nhiêu Niệm dừng công việc trong tay, cười trả lời: “Ừ, ở lại bên kia cũng không có việc gì làm, chi bằng trở về sớm cùng các cô chuẩn bị cho buổi đấu giá.”
Ô Na lúc này lại chú ý tới sắc mặt tiều tụy của cô, thân thiết hỏi: “Sao sắc mặt của cô nhìn kém vậy?”
Cô nhếch môi cười cười: “Chắc là chênh lệch múi giờ vẫn chưa điều chỉnh lại.”
Không biết có phải vì hai ngày trước ở Anh rút mấy ống máu lớn để đi so sánh mẫu hay không, hay là thật sự chưa điều chỉnh được chênh lệch múi giờ, sắc mặt của Nhiêu Niệm tái nhợt, cánh môi vốn đỏ hồng giờ phút này cũng không có chút huyết sắc, trước khi ra cửa cô đã cố ý dùng phấn nền và son môi để che đậy, nhưng vẫn bị Ô Na phát hiện.
Ô Na lại nghĩ tới chuyện gì đó: “Đúng rồi, quà đâu?”
Quà lưu niệm chú quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-hay-biet/2822098/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.