Buổi sang Gia Lâm ra lệnh tra hỏi Lin một lần nữa. Không những vậy, còn để báo trí biết thông tin kẻ tình nghi về vụ án, các trang báo đài đều chứa đầy hình ảnh về Lin. Hình như hắn đã có tính toán cho chuyện này. Nhớ lại buổi chiều hôm đó về nhà sau nhiều ngày vắng mặt…
Gia Lâm đương nhiên là một người ngoài lạnh trong nóng, lúc gặp cụ già trồng thuốc kia cũng không quên mua nhiều loại thảo dược bồi bổ cho cha mẹ mình
Hắn đứng ở cửa sẵn sàng tâm lý để đón trận bão từ mẹ. Cha hắn không phải là người thích cằn nhằn, có lẽ ở điểm này hắn hợp với cha mình nhất. Ông có chút khác biệt với hẵn là một người ôn nhu, không quá nóng tính. Cho nên hắn lo sợ mỗi sự cằn nhằn của mẹ.
Bà Mộng Quỳnh đặt bát đũa đang còn dọn dở dang lên bàn,nhanh chóng đi đến chỗ Gia Lâm đứng. Bà lấy hết những túi thuốc bổ mà hắn cầm trên tay đặt xuống một chiếc bàn ăn nào gần đó, sau đó lại tiếp tục sờ soạng người Gia Lâm ánh mắt vô cùng đau lòng.
“Không ăn uống đầy đủ à con, mới có mấy ngày sao hốc hác vậy?” – Bà Mộng Quỳnh nói, sau đó kéo Gia Lâm ngồi xuống bàn. Và gọi với theo ông Thái Minh đang ở trong bếp mang ra đồ ăn cho Gia Lâm.
Đây đâu phải lần đầu Gia Lâm đi xa nhà, nhưng mà không có lần nào là khi về ông Thái Minh không lúi cúi chuẩn bị thức ăn cho hắn. Gia đình này, quả thật khiến cho người xa nhà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325629/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.