Sáng nay Tiểu Yến vừa bước xuống Taxi thì đã thấy Thanh Hoàng đang đứng ở trước Nhạc Viện Thành Phố, vẻ mặt của cậu trông rất buồn.
"Ủa Thanh Hoàng? Sao cậu lại ở đây?" - Tiểu Yến nhẹ nhàng bước đến, dùng giọng tò mò hỏi.
Thanh Hoàng nãy giờ hình như đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, nên chẳng hay Tiểu Yến đã đến. Lúc này cậu giật mình, khẽ xoay người lại với nụ cười nhẹ:
"Chẳng phải cậu không cho tớ đến nhà sao? Thế nên tớ chỉ biết chờ cậu ở đây thôi..."
"Trưa nào tớ cũng đến nhà hàng của cậu mà, đâu cần chờ ở đây." - Tiểu Yến vui vẻ nói.
"Nhưng cậu đến đâu phải vì tớ..." - Thanh Hoàng buột miệng nói, ánh mắt của cậu thật buồn.
Tuy chỉ là những lời đơn giản thôi, nhưng lại khiến bầu không khí giữa hai người đột nhiên trở nên gượng gạo vô cùng.
"Cậu tìm tớ có việc gì?' - Tiểu Yến khẽ hỏi.
"À... tớ chỉ muốn mang cho cậu bữa sáng thôi... Tại nhà hàng tớ thêm món mới..." - Thanh Hoàng đưa túi đồ trên tay mình đến trước mặt Tiểu Yến.
"Cảm ơn cậu..." - Tiểu Yến nhận lấy túi đồ từ tay Thanh Hoàng, nhếch môi cười nhẹ.
Một lúc vô tình Tiểu Yến đã nhìn thấy hai bàn tay của Thanh Hoàng đầy vết thương, cô lo lắng hỏi:
"Tay của cậu sao lại bị thương như vậy?"
"Là do hôm trước tớ vào bếp nấu ăn cho cậu..." - Thanh Hoàng cười cười, vội giấu hai tay ra sau lưng.
Tiểu Yến chợt nhớ ra, hôm trước vừa đến nhà hàng Phụng Phi thì liền kéo Văn Thiện rời khỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325623/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.