Gia Lâm tìm đến một ngọn đồi có rất ít cư dân sinh sống, trên đường mòn bị mưa làm cho trơn hơn, họ không có cách nào lái xe vào đành đi bộ. Từ đường lớn vào đến chỗ có người ở cũng mất ít nhất 1km. Mỗi nhà dân cách nhau khá xa.
Gia Lâm dừng lại ở một ngôi nhà gần đó, nhìn thấy cụ già ngồi trước cửa nhà, hắn nhanh chóng đi vào vừa lễ phép chào hỏi vừa hỏi thăm căn nhà mà hắn muốn tìm. Cụ già lớn tuổi vừa nghe đến diễn tả sơ qua đã biết hắn nhắc đến ai, cụ nhiệt tình chỉ đường, xem ra hỏi đúng người rồi.
Theo lời của cụ già lúc nãy, bọn họ chỉ cần đi thêm 2km nữa sẽ tìm thấy căn nhà nằm riêng lẻ bằng gỗ.
Mất gần 3 tiếng bởi con đường khó đi. Gia Lâm và cảnh sát cấp dưới mới tìm được đến một căn nhà nằm bên dưới tảng đá lớn cheo leo. Ngôi nhà đúng như lời cụ già trước đó diễn tả được làm hoàn toàn bằng gỗ. Bên trước có hàng rào đơn sơ.
“Có ai ở đây không?” - Cảnh sát cấp dưới lớn tiếng gọi. Anh ta gọi khoảng 5 tiếng mới có một bà lão từ phía sau tảng đá đó đi ra.
“Ai đó?” - Giọng bà thều thào hỏi, ánh mắt vô định nhìn họ, dường như mắt đã không còn nhìn rõ nữa.
“Bọn cháu là cảnh sát. Cháu cần tìm bà để hỏi về một chút việc!” - Gia Lâm vừa nói vừa đưa thẻ cảnh sát lên.
Bà lão ấy nghe xong, gật gù rồi cười hiền từ mời họ vào trong.
“Các cậu muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325621/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.