Nhà hàng Phụng Phi tuy mới mở chưa được bao lâu, nhưng lại rất đông khách. Gần đây muốn dùng bữa ở đó người ta phải đặt chỗ trước, nếu không thì đừng mơ có bàn trống.
Có lẽ do những món ăn ngon cùng với cách phục vụ ở đây nhiệt tình hơn các nhà hàng khác. Hơn nữa là ông chủ nhà hàng này - Thanh Hoàng rất thân thiện, thường xuyên tham khảo ý kiến của khách về những món ăn.
Riết rồi Thanh Hoàng cũng nhớ rõ khẩu vị của mỗi người, những khi họ quay lại thì cậu cẩn thận trao đổi với đầu bếp nên nấu như thế nào.
Chính như vậy đầu bếp và phục vụ trong nhà hàng đều có hai nhóm, để thay nhau nghỉ ngơi. Nhưng không hiểu sao dù thay phiên như thế nào, thì buổi trưa Văn Thiện vẫn là người ở lại trông bếp. Hầu như anh là người cuối cùng được nghỉ trưa.
Tiểu Yến khẽ bước vào bếp, nhìn thấy Văn Thiện đang tạo hình cho rau củ. Quả cà chua sau vài giây đã trở thành doá hoa hồng xinh đẹp, anh thật sự rất khéo tay.
Văn Thiện ngẩng mặt lên, vô tình trông thấy Tiểu Yến đang đứng nhìn mình. Anh để ý thấy cô đang tự ôm lấy vai của mình, vẻ mặt cũng trắng bệch.
"Tiểu Yến, em sao thế?" - Văn Thiện vội chạy tới dìu Tiểu Yến.
"Lúc nãy em không cẩn thận bị người ta đụng trúng... giờ hơi đau..." - Tiểu Yến trả lời.
Nghe xong Văn Thiện lo lắng, anh vội dìu cô vào bên trong. Văn Thiện nhẹ nhàng vén một bên áo Tiểu Yến xuống, xem thử vết thương của cô có bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325616/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.