Bầu trời hôm nay rất trong lành, những cơn gió mát lướt qua. Tiểu Yến đang đứng bên đường chờ Taxi, nhìn thấy trời xanh mây trắng thì thật muốn hỏi... Cô muốn hỏi tại vì sao lòng người lại không được yên bình như bầu trời kia? Tại sao phải u buồn mãi như thế?
Giá như, trên đời này chẳng tồn tại hai chữ "Đau buồn" thì tốt biết bao. Nhưng nếu không có "Đau buồn" thì con người có biết trân trọng hai chữ "Hạnh phúc" khó chạm đến kia không?
Tiểu Yến bất giấc nhếch môi cười, chắc hẳn ông trời cũng vất vả lắm đây. Bởi vì dù như thế nào, cũng không thể vừa lòng tất cả mọi người. Dẫu cố gắng sắp xếp công bằng như thế nào chăng nữa, thì ông trời cũng phải nghe những tiếng chửi trách của con người.
Kể cả Tiểu Yến cô... cũng như thế... Năm xưa cô đã từng oán trách ông trời rất nhiều. Trách ông ấy vì sao lại để tình yêu của cô với Văn Thiện ngược lối, phải chịu dựng bao nhiêu cay đắng. Cô trách ông trời, tại sao lại ép Văn Thiện đến bước đường cùng như thế?
Nhưng có ai đó đã nói với cô rằng mỗi người khi đến thế giới này đều mang một sứ mệnh riêng, có những thử thách khác nhau. Những thử thách kia sẽ khiến con người ta mạnh mẽ, kiên cường hơn...
Lúc Tiểu Yến đang lạc trong suy nghĩ của mình, thì có một chiếc xe thể thao chạy đến và dừng lại ở trước mặt cô. Tiểu Yến thoáng giật mình, vừa nhìn thì cô liền nhận ra xe ấy là của ai. Là cậu bạn cũ của cô, Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325606/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.