Đoạn clip ghi lại là một người phụ nữ, trên tay cầm một chiếc túi ni lông to, lén lén lút lút.
"Mau tìm ra danh tính của người phụ nữ này cho tôi. Còn nữa, thời gian này những người từng quen biết ông Vương đều nên được quan tâm một chút!" - Gia Lâm ra lệnh.
Trong đoạn clip này sẽ làm khó khăn cho cảnh sát, người phụ nữ đó ăn mặc kín đáo, còn không quên chùm kín đầu và mặt. Gia Lâm thở dài một hơi sau đó ngã lưng trên ghế sofa.
"Anh Lâm, anh về nghỉ ngơi đi. Cũng trễ lắm rồi!" - Thùy Anh đặt cốc cafe lên tay Gia Lâm, rồi mỉm cười nói.
"Tôi không sao!" - Gia Lâm trả lời.
***
Khoảng trưa ngày hôm sau, danh tính người phụ nữ đã được xác định. Là một người trung niên, ở gần nhà ông Vương.
"Hôm đó cô muốn đi đâu?" - Người lấy lời khai lần này không phải là Gia Lâm, mà giao lại cho Thùy Anh.
"Tôi... tôi đi vứt rác thôi!" - Người phụ nữ ấp úng lo sợ trả lời. Đây có thể gọi là một tâm lý không quá bất thường ở một người đột nhiên lại liên quan đến một vụ án mạng.
"Vứt rác? Vứt rác lại lựa vào giờ không có người qua lại? Và còn chùm kín người?" - Thùy Anh đặt câu hỏi, tay cô không ngừng ghi chép.
"Tôi thật sự đi vứt rác, tôi không biết gì hết. Không liên quan đến tôi!" - Người phụ nữ này càng nói càng kích động.
"Cô bình tĩnh. Chúng tôi chỉ muốn làm rõ những người có liên quan thôi. Nếu cô không làm gì thì không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325601/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.