Văn Thiện làm việc ở quán nhậu đó từ 10 giờ sáng tới 9 giờ tối mới về. Anh mệt mỏi đi về nhưng bỗng nhiên nhận ra: ở phía sau có người đang theo mình. Anh liếc nhìn chiếc bóng dưới mặt đất, bước chân càng lúc càng nhanh hơn.
Văn Thiện cố ý trốn vào một con hẻm, muốn biết người đang đi theo mình rốt cuộc là ai. Không nhìn thấy anh đâu thì kẻ đó có chút hoảng hốt, vội tìm kiếm. Văn Thiện bất ngờ xông ra với một quả đấm đang giơ lên cao, đọa người đi theo ấy hoảng sợ té ngã xuống đất thật mạnh.
"Tiểu Yến? Sao lại là em?" - Văn Thiện kinh ngạc khi thấy kẻ theo sau mình chính là Tiểu Yến, anh nhanh chóng đỡ cô đứng lên.
Tiểu Yến đứng dậy thì liền ôm lấy tay mình với vẻ mặt đau đớn, cô liếc nhìn anh mà hỏi:
"Anh định dọa chết em à?"
Văn Thiện qua biểu hiện của Tiểu Yến, anh đoán chắc cô đã bị thương rồi. Anh vội kéo nhẹ tay Tiểu Yến ra xem thử, quả nhiên bàn tay của cô đang chảy máu.
Văn Thiện không nói một lời, cứ trục tiếp kéo tay cô gái đi. Nét mặt anh lộ ra sự lo lắng lẫn bực tức.
***
Văn Thiện đã đưa Tiểu Yến đến một căn nhà nhỏ, xung quanh vô cùng vắng vẻ. Vào nhà anh liền lấy hộp y tế, rồi kéo cô ngồi xuống giường.
"Thân là một nghệ sĩ dương cầm, em không biết bảo vệ đôi tay mình à?" - Văn Thiện khẽ quát, giọng nói đầy khó chịu. Nhưng anh vẫn cẩn thận thoa thuốc vào vết thương, cố làm nhẹ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325594/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.