Khuôn mặt Bùi Nghiêu ảo não, Chương Lâu có vẻ cũng nhận ra Chủ tịch của mình có gì không đúng, nhưng cũng không biết sai ở điểm nào. 
Bấy giờ, bà Trịnh đưa cho anh ta một chiếc cài áo trông y hệt chiếc còn lại. Anh ta đã giám định qua, chính xác là một đôi, hơn nữa đặt gần nhau còn có thể móc vào tạo thành một cái cài áo to hơn. 
Bùi Nghiêu không hề muốn nán lại lâu, tiêu tốn thời gian mất nửa ngày, rốt cục cũng nên đi về. Đến lúc hai bên trao đổi, không như dự tính ban đầu, anh chỉ đưa cho ông bà Lan một chiếc lược bằng ngọc bạch. 
Bà Lan trân trối nhìn anh như không tin, đang định mở miệng chất vấn vì sao không trao cả ba món đó cho bà thì Bùi Nghiêu đã lên tiếng trước. Anh thấp giọng, ánh mắt híp lại: "Như đã bàn bạc, tôi sẽ dùng những món đồ này đổi lại chiếc cài áo kia. Song, bởi vì ông bà quá thiếu thành ý, thế nên mọi giao dịch của chúng ta đều phải rút lại." 
"Rút lại là rút thế nào?!" 
Kèm theo tiếng quát chua ngoa, bà Lan vỗ bàn đứng dậy, vẻ mặt hung dữ, xem chừng đang rất tức giận. Lý nào lại vậy, rõ ràng bà ta dùng một đôi cài áo để đổi lại đồ cổ từ Bùi gia, nay người đàn ông này bỗng lật lọng, bà ta không chửi ầm lên là đã kiềm chế lắm rồi. 
Ông Lan bình tĩnh hơn vợ mình, thấy Bùi Nghiêu vẫn thản nhiên như không, ông ta đâm hoảng trong lòng. 
Vài phút trôi qua, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-bat-nat/3049614/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.