Tư Truy lững thững trở về trong bếp với một bộ dáng mơ hồ, khuôn mặt nhỏ nhắn băn khoăn đến mức đáng thương. 
Người đàn ông đó muốn gọi món gì ngọt mà không ngấy? Vậy rốt cuộc là món gì? 
Có menu mà không gọi, như vậy khác gì làm khó đầu bếp nhà hàng. Tư Truy thầm chỉ trích anh, lại đem yêu cầu này nói sơ qua với mọi người. 
Bọn họ nghe xong đều cảm thấy khó hiểu, muốn Tư Truy ra hỏi lại một lần nữa. 
Tư Truy quẫn bách, chỉ có thể nói: "Lúc nãy tôi đã hỏi lại, anh ta khẳng định mình muốn một món như vậy. Còn có, anh ta gọi thêm hai đĩa bít tết cùng với một chai rượu vang..." 
"Khách gì mà kì vậy?" 
"Phải đấy, làm sao chúng ta biết được món gì ngọt mà không ngấy?" 
Yêu cầu của Bùi Nghiêu khiến mọi người tạm thời chưa hình dung được cụ thể món ăn, do đó, xung quanh tiếng than vãn cứ lần lượt vang lên. Tư Truy đứng yên một góc, suýt nữa buột miệng nói ra thân phận của anh. Cô mím môi, trong đầu nảy sinh ra một ý tưởng táo bạo. 
Chẳng phải cô vừa học lỏm được một món tráng miệng đang thịnh hành sao? Nếu như kết hợp thêm một số bí quyết, có lẽ sẽ cho ra được cái món ngọt mà không ngấy... Tư Truy tủm tỉm cười. 
Thời gian dần dần trôi qua, người chiên bít tết vẫn chiên, người "giải khóa" món ăn vẫn cứ bận rộn như cũ. Một lát sau, khi đã đi ra tiếp khách vài lần, Tư Truy quay vào, đứng trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-bat-nat/3049600/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.