Trong lúc Tư Truy đang cắn rứt mãi về câu nói ám muội của Bùi Nghiêu thì lúc này, cửa phòng anh đột ngột bị gõ vang hai tiếng. Kế tiếp, không chờ anh đồng ý, người ở ngoài liền không chần chừ bước vào.
Ôn Uyển trong bộ váy áo liền thân quyến rũ, thiết kế hở vai khoe ra xương quai xanh nhẹ nhàng tiến đến trước mặt Bùi Nghiêu. Thấy anh đang dùng bữa, cô ta nhanh nhảu đặt hộp cơm của mình xuống thế chỗ.
"Nghiêu, hôm nay em đích thân vào bếp nấu cho anh món này ngon lắm! Anh nhất định phải ăn hết đó!"
Nói rồi, cô ta mở khay đựng gà hầm của mình ra. Từ lúc cô ta tự tiện đi vào sắc mặt Bùi Nghiêu đã không được tốt, anh híp đôi con ngươi lạnh nhạt nhìn món ăn yêu thích bị đẩy ra rìa, lập tức lên tiếng nói: "Ra ngoài! Tôi cho phép cô vào đây sao?"
"Em..."
Động tác của Ôn Uyển khựng lại giữa chừng, có chút quẫn bách cắn môi. Cô ta mỉm cười hờn dỗi, "Bùi Nghiêu, anh việc gì phải nặng lời với em như thế? Em cũng biết giận mà..."
"Tôi nói cô ra ngoài. Tôi không có ý định tiếp cô."
Lời Bùi Nghiêu trước sau như một, anh đậy nắp hộp canh ba ba lại rồi xếp gọn lên nhau, nhìn Ôn Uyển với ánh mắt không chứa một tia cảm xúc.
Sự xa cách của anh khiến Ôn Uyển dù giận vẫn phải nín nhịn, cô ta thích anh đã lâu, mơ ước vị trí thiếu phu nhân Bùi gia đã lâu, cho nên sao có thể dễ dàng buông tay?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-bat-nat/3049562/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.