Là một cô gái yêu và quen với việc lao động, Tư Truy không hề ngần ngại nếu phải chạy hai, ba hay thậm chí nhiều công việc một ngày. Nhớ lúc trước mới chập chững đặt chân lên đây, cô còn vất vả hơn nhiều...
Cô thấy mình may mắn, chí ít là ông trời không bạc đãi cũng như không phụ sự chăm chỉ, cố gắng của cô. Hiện tại, cô có thể tự tin kiếm tiền bằng chính khả năng của mình.
Nghĩ thế, mọi năng lượng tiêu cực do Trịnh Nhất gây ra trước đó đều tiêu tan hết.
Nghỉ độ hai ngày, Tư Truy bắt đầu trở lại guồng quay cuộc sống.
Đến trước cánh cổng cao lớn, lần này cô còn chưa kịp bấm chuông thì đã có người mở cửa cho cô.
Quản gia Lâm nhìn cô đầy hòa nhã, sau lưng ông là Bùi Nghiêu với bộ quần áo ở nhà toát lên dáng vẻ lười biếng nhưng không kém phần đẹp trai.
Anh nhìn Tư Truy vài giây rồi ra vẻ lạnh lùng xoay người, khóe môi lại không kiềm được cong lên, ở góc độ mà cô không hề thấy mỉm cười.
"Bác Lâm, chúc bác buổi sáng tốt lành!"
Tư Truy lẽo đẽo theo sau, cô vui vẻ trò chuyện với quản gia Lâm, thấy ánh mắt ông rơi trên gò má mình lập tức xấu hổ nghiêng đầu.
Thực ra, cô không muốn đem vết thương đi làm chút nào, thế nhưng cô chỉ vừa mới được Bùi gia nhận vào làm, nghỉ nhiều thì không hay lắm. Ấn tượng ban đầu bao giờ cũng quan trọng mà, vả lại chỗ đó cũng hồi phục khá tốt rồi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-bat-nat/3049548/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.