Cô không có nghĩ nhiều như vậy, bị anh nói ra liền đỏ mặt. Cô gật đầu, không tiếp tục từ chối nữa. Một người đứng đắn như anh chắc sẽ không làm gì cô...
Bùi Nghiêu mỉm cười, lúc này xe bắt đầu chạy. Những giọt nước mưa trắng xóa cả cửa kính xe, Tư Truy tựa đầu vào ghế song đột nhiên bị anh ôm chặt.
"Chợp mắt một lát đi."
Người đàn ông nhẹ giọng, nằm trong lòng anh, cảm nhận sự vỗ về của anh, Tư Truy dần dần chìm vào giấc ngủ. Hương thơm trên người anh vẫn phảng phất, cô cảm thấy rất dễ chịu, vì thế mà thả lỏng cả người.
Bùi Nghiêu chậm rãi mở điện thoại lên, canh lúc Tư Truy ngủ tìm số của Bùi Phưởng rồi tức tốc gửi tin nhắn cho cô nàng. Khóe môi thấp thoáng nụ cười gian tà, ánh mắt thâm thúy sáng bừng trong đêm tối.
Mà thời điểm Bùi Phưởng nhận được tin nhắn, cô nàng đang có hẹn ăn tối với Lăng Cẩm Hạo, người đàn ông nắm giữ chức vị Thiếu tướng trong quân đội, đồng thời là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên từ nhỏ.
Đọc tin nhắn, gương mặt Bùi Phưởng đầy tia đen tối. Cô nàng cầm túi xách, nói với người đàn ông điển trai phía đối diện.
"Anh ăn đi, em phải đi giải cứu Bùi Nghiêu đây!"
Nói rồi, chạy mất tăm mất tích, để lại một mình Lăng Cẩm Hạo đen mặt thẫn thờ. Hai lần bị cho leo cây bởi cùng một người, anh có chút không biết nói gì.
Bùi Phưởng dừng lại trước cổng nhà hàng, mở điện thoại ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-bat-nat/3049532/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.