Tư Truy không tốn nhiều thời gian thay đồ, xong xuôi cô cầm theo túi xách của mình, nhanh nhẹn bước xuống lầu.
Bấy giờ, Bùi Nghiêu đã nghe điện thoại xong và đang ung dung đứng ngoài cửa xe. Khoảnh khắc trông thấy cô gái bước tới với một phong thái nhẹ nhàng, khuôn mặt tươi vui, sáng sủa, lông mày tinh tế cùng với bộ đồ mang nét thiếu nữ, trong lòng anh dường như rung lên, có gì đó rất đỗi dịu dàng hiện lên trong đáy mắt.
Anh không chờ được mà nhấc chân sải những bước dài về phía cô, chỉ muốn bế bổng cô lên. Anh nghĩ mình "nghiện" cô rồi, nói chính xác hơn là "nghiện" bế cô. Tuy nhiên Bùi Nghiêu vẫn kiềm chế lại hành động của mình, chỉ xoa đầu cô rồi dắt cô ra xe.
Nửa chừng, Tư Truy đột nhiên dừng bước. Cô đổi ý không định lên xe nữa, thay vào đó là chỉ sang chiếc xe đạp màu hồng kế bên.
"Em muốn đi xe này!"
Tư Truy chớp mắt, đi tới cạnh chiếc xe sau đó ngồi lên. Đây là xe của hàng xóm, thi thoảng phải đi đâu mà không tiện đi xe buýt thì cô thường mượn của họ, những lúc họ không dùng.
Khóe môi Bùi Nghiêu giần giật, loại phương tiện giao thông như thế này đối với người đã quen đi ô tô như anh quả thật có chút kì dị. Anh sờ sờ tay lái, nhướng mày hỏi cô: "Em thật sự muốn sao?"
"Vâng... Em muốn tự đi!"
Thấy Tư Truy gật đầu Bùi Nghiêu liền nói: "Không được, anh sẽ đưa em đi!"
Người đàn ông hùng hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-bat-nat/3049432/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.