Triển mẫu nhất thời chưa đáp lời, Triệu Thanh đã tự giải vây, nở một nụ cười thật tươi, nhẹ nhàng nói: "Triển Hạo ca xin lưu tình!"
Triển Hạo lập tức lộ một nụ cười tiêu chuẩn: "Rất ngoan!"
Triển Kính nhân cơ hội liền nói: "Mẹ, con muốn giới thiệu với mẹ một chút."
Vừa nói vừa kéo tay Giang Tuyết Tử tới phía trước, động tác nhẹ nhàng đơn giản vừa vặn làm cho Triệu Thanh không thể không lui hai bước, trở về bên cạnh Triểu mẫu.
"Đây là Tuyết Tử, khi còn nhỏ rất hay đến nhà mình chơi, mẹ cũng rất thích em ấy."
Áo len cao cổ màu hồng nhạt phối cùng váy lụa sáng màu dài đến đầu gối, nổi bật giữa nền tóc đen bới hờ có chút vụng về nhưng lại rất tự nhiên là nhánh trâm bạch ngọc ôn nhuận. Thoạt nhìn đơn giản nhưng không kém phần ưu nhã, ước chừng là cố ý ăn mặc nhẹ nhàng để tôn lên sự nổi bật cho nữ chủ nhân bữa tiệc, cả người chỉ có một thứ phụ kiện duy nhất nhưng lại là món đồ mà mấy người Triển gia chỉ cần liếc mắt liền có thể nhận ra. Triển mẫu lộ ra vẻ mặt như đang suy nghĩ, ánh mắt tinh tế nhìn Giang Tuyết Tử, nhỏ giọng đáp: "Mẹ nhớ."
Giang Tuyết Tử buông tay Triển Kính, lễ phép cúi người: "Chào dì ạ."
Triển mẫu cười nhẹ, cũng không tiến lên đỡ người, chỉ gật đầu chào: "Chào con."
Giang Tuyết Tử lấy từ trong túi xách ra một hộp vải nhung đỏ, cẩn thận đưa hai tay về phía trước: "Dì, nhiều năm không gặp, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-dam/3277797/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.