"Thân thể người đã khá hơn chưa ạ?" Đêm thu vừa lên đèn, lá vàng theo gió rụng rơi lả tả, khí trời đã bắt đầu điểm chút lành lạnh mông lung. Sau khi dùng cơm tối hàn huyên một hồi lâu, Triệu Yến Lâm đem xe chạy đến trước tiểu khu của Triển Kính. Hạ nửa kính cửa sổ, suốt quãng đường cả hai người đều ăn ý không hề nhắc tới vấn đề gì liên quan đến Giang gia cùng Triệu gia.
Triệu Yến Lâm cười ấm áp cầm bình giữ nhiệt trong tay, rót ra một ít đưa cho Giang Tuyết Tử: "Đây là trà hương thảo, vừa lúc nãy ta dặn dò nhà hàng làm thêm một phần cho con. Uống đi, vào mùa lạnh rồi, chú ý uống nước ấm sẽ tốt cho dạ dày."
Giang Tuyết Tử vươn hai tay lễ phép nhận trà, cụp mắt che giấu khoé lệ lấp lánh nước, lại nghe Triệu Yến Lâm nói: "Từ mùa thu năm trước thì đã không có gì đáng ngại."
"Bất quá ta cũng kéo dài một năm mới về nước."
Giang Tuyết Tử đem chén trà nho nhỏ ấp trong tay, khói nóng thoang thoảng ôn nhuận toả ra, thả hơi nóng nhè nhẹ đến dưới cằm cùng hai má. Trong mắt vốn đã đọng nước, lại nghe được mấy câu không nói rõ ý tứ này liền dần dần tụ thành giọt lệ. Nhưng bởi vì cô gái này mạnh mẽ cắn chặt răng, hai giọt lệ trong hốc mắt đảo một vòng, cuối cùng chỉ trợt qua khoé mắt, nhẹ nhàng lăn dài mà không hề trực tiếp rơi xuống khiến người phát hiện.
Mặc dù Triệu Yến Lâm không nhìn qua nhưng trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-dam/3277795/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.