Trải qua mấy ngày liên tục nóng bức không một giọt mưa, thành phố B cứ vậy gian nan tiến vào tháng 8...
Triển Kính nói nhiều nhất là một tuần, thế mà đã 15 ngày trôi qua, điện thoại di động xám bạc tinh xảo kia chưa một lần vang lên.
Tủ lạnh cùng tủ để đồ thật sự đã trống trơn, Giang Tuyết Tử đã cố gắng chăm chỉ ăn uống đều đặn. Ngay cả các đại tỷ cùng các dì trong thư viện đều nói, tiểu Giang đã tròn trịa hơn rất nhiều, thoạt nhìn qua khí sắc cũng rất khá.
Giang Tuyết Tử nghe xong chỉ biết cười khẽ. Cô làm gì có tâm tình mà để ý đến vẻ ngoài của mình, chỉ là trong lòng có một người, không muốn nghĩ quẩn lung tung thì chỉ có thể ăn, ăn càng lúc càng nhiều, cả người lên cân, khí sắc cũng càng ngày càng tốt, rõ ràng đến nỗi ai cũng nhìn thấy.
Lúc Triển Lục gọi đến là giữa trưa, Giang Tuyết Tử lúc ấy đang đi kiểm tra mấy kệ sách, nghe có người tìm cô, còn là một nam nhân trẻ tuổi liền run rẩy chạy ra ngoài, đi đến nghe điện thoại. Mặc kệ ánh mắt trên ghẹo của vị đại tỷ trực quầy tiếp tân, hít một hơi sâu, áp tai nghe điện thoại.
"Tuyết Tử, tôi là Triển Lục. Mấy ngày trước nói muốn mời cô đi ăn cơm lại bận bịu xử lý mấy vụ án nghiêm trọng. Hôm nay vừa mới xong việc, buổi tối rảnh không?"
Đại tỷ bên cạnh nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hồi hộp của Giang Tuyết Tử nháy mắt khôi trầm tĩnh im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-dam/3277765/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.